Vó ngựa trời xa
Thân tặng MCS
Chiều hạ vàng, mây lang thang trên đồng cỏ
Dấu chân ngựa vằn giẫm nát những mầm xanh
Nó rống lên từng hồi đau tan tác
Tung tóe giữa trời bao cơn sấm tình thù
Nhìn đôi môi ngựa còn muôn ngàn vết sướt
Bởi chiếc răng đời- ai đó cắn đêm qua?
Những giọt máu nhỏ thành thơ và ngọn gió
Bay bổng trong không gian, tê dại loài người
Ngựa gục xuống bên triền sông, dòng lãng tử
Khoác áo thi nhân trao trọn trái tim hồng
Yêu và chết “cho một người không ân hận”
Lê bánh xe thời gian buộc dưới chân mình
Ôi! một bức tranh muôn màu đang biến hóa,
Lũ lượt chim ngàn kéo đến muốn tìm vui
Mà đâu thấy những lằn roi bầm da thịt
Hơi thở tình nhân băng giá từ lâu rồi
Trong bao la có điều gì thật khó hiểu?…
Một linh hồn theo đuổi tìm dấu ngựa hoang
Bên kia đồng cỏ xa xôi và lạnh quá
Mặt trời đi, đêm buông nhẹ giấc mơ về.
Categories: Thơ điên, Thơ đời, Thơ tình
4 Comments »
« Mua nỗi buồn | Home | Kẻ đánh cắp linh hồn »
Tháng Tư 23rd, 2012 at 5:12 Chiều
Bài thơ nầy hừng tráng quá.
Đọc nghe rờn rợn, đau đau.
Hỏi ai, ai người tri kỷ
Ai cùng đồng điệu tâm giao?
Ta sống một đời…sống ngựa
Lưng hằn những vết roi oan
Môi bầm hôn nhầm gỗ đá
Bạc đầu nửa kiếp gian nan.
Những câu thơ không là máu
Mà máu ướt những câu thơ
Em cho ta vần thơ quí
Chứa bao tình ý nghĩa nhân.
Tháng Tư 23rd, 2012 at 5:48 Chiều
Hỏi ai, ai người tri kỷ
Ai cùng đồng điệu tâm giao?
Về đâu đây
Người chờ ta đến bao giờ?
Một ngày kia xin nắm tay
Tình hôm qua không giữ lại
Tình hôm nay sẽ bắt đầu
Này người điên trái tim tàn!
Và cả ta dòng máu hôi!
Đời trăm năm về một nẻo
Thế nhân rồ, hay ta say
Còn lại em gót son bầm
Còn lại anh năm ngón tay
Một trời thơ vui những buồn
Tình thiên thu về đâu đây???
đang lặt rau muống, hát luôn chứ không làm thơ nữa …hi hi….
Tháng Tư 23rd, 2012 at 5:52 Chiều
Bài thơ nầy hừng tráng quá.
Đọc nghe rờn rợn, đau đau.
bài thơ tặng anh nhưng HT không muốn đưa vào blog anh, lời thơ có sự đả kích một ít do đó chỉ dành cho tác giả và người hiểu nó thôi …hi hi… “một người sẽ hiểu nó”
Tháng Năm 28th, 2016 at 3:02 Chiều
Good to see a tanelt at work. I can’t match that.