Mặc ai
trong ngần hạt gạo quê hương
ngấm từng giọt máu càng thương mẹ già
gánh gồng xuôi ngược nuôi ta
đời con đi mãi buổi tà mẹ trông…
ở xứ người được mời đến nhà ăn bánh bèo, bánh nậm , mừng hơn nhỏ lại một tuổi đấy
Mời MCs sang ăn bánh bèo nóng hổi nhé!
Thân tặng MCs
Ai nói ta ngu ta cũng mặc
Ai bảo ta khùng cũng chẳng sao
Sáng chiều hai bữa cơm rau
Ngồi trông mây nước dệt màu khói sương
Riêng một cõi vô thường gió hát
Trúc xanh xanh bát ngát lời ca
Hỏi trăng bao tuổi trăng già?
Hỏi thuyền sông vắng chở ta theo cùng?…
Ông lái đò ngượng ngùng đón khách
Dòng mơ trôi lau lách về đâu
Bến xa thăm thẳm hố sầu
Xác rong nắng dợp- vàng nhàu nước thu.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
3 Comments »
« Bất chợt | Home | Bánh bèo của mẹ »
Tháng Tư 9th, 2012 at 8:46 Chiều
Bánh bèo em có trắng, mềm không
Lỡ…cắn em đau đễ mất lòng.
Bánh bèo kiều nữ…ăn say lắm
Ăn được một lần trọn kiếp mong.
Khà khà…
Cảm ơn phu nhân có thịnh tình thết bánh nhé.
Thật diễm phúc quá đi.
Tháng Tư 10th, 2012 at 5:31 Chiều
em là cô gái Việt Nam
đỗ chén bánh bèo bán cả ngàn đô
ai ăn thì cứ nhào vô???
ngàn đô một chén- tiền khô- miễn bàng….hi hi, anh là người may nhất đấy nhe!… cười
Tháng Tư 17th, 2012 at 7:42 Chiều
Mấy bữa nay đâu mất tiêu rồi?