Bất chợt
Chủ Nhật, Tháng Tư 8th, 2012
Thoáng buồn, trắng áng mây qua
Muôn ngàn biến hóa tưởng là cơn mơ
Trời chung một khoảng đợi chờ
Bể chiều dần tím tiếng tơ gọi lòng
Lạ gì nhớm ngọn gió đông!
Buông đùa nhè nhẹ, sao lòng ta xanh?….
Gợn sầu đáy mắt long lanh
Nhớ thương chi lạ- mà đành lặng câm
Giả lơ thả hết khúc cầm
Ru mình, ru bạn- âm thầm ngày đi.