Bẽ bàng
Nữ cận vệ trung thành của Hoàng Trúc, Kung -TAi
Trăng khuyết trong mây đợi một người
Nghe tình vẫy gọi Bóng nghiêng rơi
Vung dao chém nước hồn ta vỡ
Nát vụn cung nga lỡ một thời
sông rộng, dòng sâu, thuyền bé nhỏ
đêm dài đơn lẻ tay chèo lơi
thả đ ời trôi dạt về bờ cũ
thu rụng chưa lâu úa góc trời.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
No Comments »
« Lạc mất mùa thu o2 | Home | TÌNH BạN »