Nhớ ngày ấy!
tình anh, em hờ hững!
Trượt bước chân dài – lạc mất mùa thu
Dưới khung trời lần đầu mình gặp gỡ
Em giật mình chới với cuộn thương đâu
Giờ ngồi đây chép lại từng kỹ niệm
Gọi tên anh hờn giận cứ cuồng qyay
Hạnh phúc không còn, đợi chờ nào đến?…
Trống vắng đường đời, tăm tối ngày mai
Trong cuộc sống biết bao điều nghiệt ngã
Vật vã lỗi lầm, đâu chỉ có riêng em
Đôi khi thấy anh tìm về dĩ vãng
Ánh mắt thật buồn dưới bóng đèn đêm
Quá yên lặng…, hai tâm hồn băng giá
Biết nói gì, em biết nói gì đây?…
Lời câm nín mặc tiếng yêu rạng vỡ
Vàng phai mối tình một thuở đong đầy
Ngày tháng thơ mộng mờ dần trong gió
Từng mùa thu chết vẫn đi qua
Giọ lệ trào không bàn tay dành dỗ
Khói thuốc ai bay cũng lạc mất đường về.