Tình dã thú
Thứ Ba, Tháng Ba 6th, 2012ở một nơi nào đó, anh vẫn hiểu lời em….
Quên em đi, một linh hồn dã thú!
Có đáng gì mà anh mãi yêu em?
Đường băng qua trăm bước chẳng ngọt mềm
Tim hóa đá từ khi nghe đời réo.
Em nợ anh một khoảng trời sầu héo!
Bờ mây hồng che đậy ngàn dối gian
Chân vô tình hay cố ý lội ngàn
Giẫm hồn anh nát thành ngàn mảnh nhỏ
Em nợ anh một bờ yêu cháy đỏ!
Buổi bình minh và cả những hoàng hôn
Tím chiều rơi, anh đứng đợi mõi mòn…
Lời thơ nhỏ nâng niu niềm thương nhớ
Nghe trong gió tiếng lòng anh nức nỡ
Tình bâng khuâng mộng còn lắm giận hờn
Chiều hạ vàng con thú chạy cô đơn
Trên bãi cỏ linh hồn như đã bán
Đôi mắt dại bổng nhìn đời ngao ngán
Trút bỏ hình hài trần trụi hoang vu
Đêm bơ vơ giăng lối áng mây mù
Con thú rống lên từng hồi khiếp sợ
Một người xa ngước nhìn vầng trăng vỡ
Trọn đời này anh mãi gọi tên em!…