Archive for Tháng Ba, 2012

Lặng thầm

Thứ Sáu, Tháng Ba 30th, 2012


Ta sẽ gánh chịu hoàn toàn trách nhiệm và không hề hối hận trên con đường mình đã chọn

Những thăng trầm gọt bỏ

Mùa xuân chầm chậm về

Hạt mưa rơi trên phố

Từng bước mình lê thê

Mặt người quen còn đó

Cũng nụ cười hồn nhiên

Quán cốc con hẻm nhỏ

Kỷ niệm buồn vô biên

Nghe dâng ngàn nuối tiếc

Chưa phai mòn nhớ thương

Dù thời gian vẫn chảy

Tan rã cùng gió sương

Tự hỏi lòng mình vậy

Nếu có thể một lần

tình trao và tất cả

Hay ta còn bâng khuâng

Mười năm trôi thật nhẹ

Cuồng điên giấc mộng dài

Chiều nay em vẫn thế

Lặng thầm tìm dấu ai.

Chỉ riêng mình em

Thứ Sáu, Tháng Ba 30th, 2012

Kỹ niệm ngày cưới Hoàng Trúc Và Adam- tại- Indonesia

Cơn gió mùa xao động

Mang theo những điều gì

Thổi góc hồn tê tái

Lệ rơi đều ướt mi

Xôn xao từng kẻ lá

Nắng dịu dàng bay ngang

Hơi ấm đâu dừng lại…

Mùa thu đã nhuộm vàng

Anh không nghe tiếng gọi

Anh quên giọng người xưa

Con đường chiều kỷ niệm

Vắng chân người đón đưa

Một mối tình si dại

Chỉ riêng mình em thôi

Lục tìm từng ngăn nhớ

Trái tim hồng đơn côi

Khi yêu, em nào tính!

Hạnh phúc đến bao lâu

Khi mơ nào ai biết?

Mộng say cũng thấm sầu.

Riêng một góc trời

Thứ Tư, Tháng Ba 28th, 2012

Mây vẫn trôi, em nhìn về xa thẳm

Khung trời buồn bí ẩn có tình anh

Niềm chôn dấu yêu đương và nghiệt ngã

Theo thời gian mây khói cứ xa dần

Vắng anh rồi, em đau còn gì nữa!…

Nét hồn nhiên chai cứng vạn niềm đau

Dù mưa nắng có nghiêng mình tắm rửa

Để làm gì khi không thể gần nhau?

Anh về đâu, có nhớ đến em không?

Dù một chút chạnh lòng khi trống vắng

Giọng quen xưa theo gió về lãng đãng

Còn trong em bao kỹ niệm êm đềm

Có lẽ nào định mệnh là như thế?…

Tách rời nhau mỗi đứa một phương trời

Lúc bây giờ anh có nghe em gọi?

Héo hắt cuộn đời ôm ấp giấc mơ hoang.

Giấc thụy cô đơn

Thứ Tư, Tháng Ba 28th, 2012

Một ngày không có anh

Cọi đá chơ vơ bên trời

Một ngày quên đón đưa

Mưa nắng dần quên người xưa

Từng chiều gió cuốn đi

Mỏi bước chân em âm thầm

Lạnh lùng mây vẫn bay

Giăng mắt em tôi buồn ôi!

Còn gì để nhớ nhau?…

Dĩ vãng đâu qyay trở về

Mùa thu xưa vẫn xa

Hoa lá đua nhau hờn ghen

Hỏi lòng?… Ơi cố nhân!

Tình ấy xa bay phương nào?

Để hồn em xót xa

Giấc thụy đêm về mỏng manh.

Một thời để nhớ

Thứ Ba, Tháng Ba 27th, 2012

Vén sương dạo bước ngắm hoa sầu

Duyên phận buổi này được biết nhau

Hoa có nghe lòng ta thổn thức

Về đâu người ấy lẫn trăng sao?…

Sương bay mà ngỡ hồn xưa tới!

Xào xạt cành dương tưởng mộng tìm

Ảo ảnh núi mây ngăn bóng nguyệt

Để tình ta nhớ rã trong tim

Anh là chỗ dựa một ngày sống!

Chia sẽ vui buồn lúc hiểm nguy

Cất dấu niềm riêng trong khúc hát

Đường đời nhẹ bước một thời đi

Hoa lạnh, bây giờ ta cũng lạnh!

Thương thương, ngẫm ngẫm lệ rơi nhiều

Khung trời kỹ niệm ươm giọt nắng

Gợi nhớ một thời ta đã yêu.

Bổng dưng

Thứ Hai, Tháng Ba 26th, 2012

Bổng dưng, ta nhớ một người xa!

Xào xạt hàng dương đón cổ tà

Ánh nắng chiều hôm về cuối phố

Thả hồn chờ đợi buổi sầu qua

Mảnh tình nát vụn từ thu trước

Trắng bệch khung trời khô ý thơ

Nhường lối gió mây lòng nuối tiếc

Ta về khép lại những đêm mơ

Cô đơn chiếc bóng in tường lạnh

Lơ lững ngoài hiên nguyệt hửng hờ

Nhật ký đêm khuya hồi chép lại

Phân kỳ dày mỏng một đường tơ.

Đất thúi

Chủ Nhật, Tháng Ba 25th, 2012

con tàu vượt biển , tại sao bạn phải rời quê hương mình vậy?

Nghiêng chiều một áng mây chờ

Đêm khuya đất nở ngây thơ đóa hồng

Cố tình gió thổi ngọn giông

Dã tâm hạt bụi chất chồng non cao

Thúi dần non nước xanh xao

Lép xè hạt lúa nghèo màu dân gian

Mưa rơi như tiếng thở than

Rữa  mồ hoang phế từng đàn bò leo

Khóc thầm một kiếp trăng treo

Nhìn con kiến bé lộn mèo sương sa

Chân người TRốN chạy – quỷ ma

Nghìn năm ÂU lạc bóng tà dầm mưa

Họa sĩ nghèo

Thứ Tư, Tháng Ba 21st, 2012

Sống trong sự thanh bình giàu có, con cọp trở nên gần gũi với người hơn, ánh  mắt hiền lành, không cần tranh dành cáu xé nhau, hay có sự đe dọa nào kkác, nó rất tự do

Trong một thế giới tự do con voi thoải mái tung chiếc vòi của mình vẽ lên những nét đẹp hồn nhiên mà nó cảm nhận được

Tranh đời ai vẽ đem treo bán?

Bút cọ chai cùn thô nét hoa

Anh họa sĩ tồi không cố ý

Chỉ vì phong cảnh quá thô sơ

Rãy giọt mưa hồng như lệ đỗ

Hoa vàng lẫn giữa giống mồ hoang

Người đi lửng thửng như ma đói

Càng ngắm, càng đau… con mắt què

Nụ cười gắn gượng đưa mời khách

ướm hỏi, vườn người – ai đã xây?

Sao lắm thê lương màu tan tóc

Thật nghèo nền đỏ trộn vàng phai

Này anh họa sĩ trong vườn cấm!

Tai có bao giờ nghe gió ru?

Chim hót tự do trên phố rộng

Nụ hôn xây mộng dưới mưa thu???

Tôi chúc một ngày anh được vẽ!

Cái riêng lãng tử của đời mình

Dọc ngan tô điểm tự do phỏng

Giống hệt vườn tôi “ sống” rất xinh.

Chiếc quạt mùa thu

Thứ Ba, Tháng Ba 20th, 2012

Con Trai của Hoàng Trúc- David, lon ton theo mẹ học làm nhà ngoại giao…. cười

Nhớ độ thu tàn muôn lá phai

Tình anh lồng lộng nắng ban mai

Ngàn lời âu yếm duyên trao gởi

Em vẫn quay lưng mặc tiếng ai

Thế rồi, những lúc thầm thì hỏi?

Khoảng trống chiều nay vắng tiếng cười

Tìm lại lời thơ nhàu nét mực

Có gì lắng đọng chút suy tư.

Cứ mãi mơ hồ và lẫn lộn

ở mùa thu cũ đã đi xa

Anh như chiếc quạt lùa hơi lạnh

Chẳng giống người xưa nết thật thà

Em cố mở lòng mong đón gió

Tình yêu ép gượng lại thêm sầu

Trăng- sao- mây- nước, anh vuôn vén

Hai mảnh hồn, ngày càng lạ nhau.

TÌNH BạN

Thứ Ba, Tháng Ba 20th, 2012

Thùy Linh- Hoàng Trúc

Trên một dòng sông, con nước xuôi dòng , đưa hai tâm hồn ngây thơ tìm đến nhau với một tình bạn trong sáng từ khi hai đứa trẻ mới khập khiễng vào lớp một. Sau 35 năm dài  nhìn lại, buổi thanh xuân mênh mông và mênh mông …

Đời thênh thang khói sương mờ bước

Gió thổi mùa trăng nước khuyết ròng

Hoàng hôn tím khoảng mênh mông

Hoa đơm, lá rụng theo dòng thời gian

Hai đứa trẻ hồn nhiên kết bạn

Dưới khung trời lảng đảng mây trôi

Nắng mưa hồn đất lỡ bồi

Đâu hay cội đá lên ngôi chập chùng

Ngủ một giấc mai rung cúc nở

Xuân cười xuân bỡ ngỡ đời mòn

Tìm về dĩ vãng con con

Nhìn nhau tôi bạn làn son úa nhàu

Đùa con nước, xiết bao ghềnh thác

Bạc rong rêu nức rạn hư vô

Tuổi thơ theo gió về mô?…

Trò chơi đuổi bắt trượt hồ bồng lai

Ôi xinh quá những ngày thơ ấu!

Sợi dây thừng nhón nháo bàn chân

Tiếng ru quê mẹ bần thần

Dòng sông- nỗi nhớ- xa gần từ đây

Trang vỡ cũ còn vây nét mực

Kỹ niệm xưa tìm thức lục về

Vui buồn chén rượu tỉ tê

Hồn thơ nhẹ bút, hương lê bay cùng

Trăng đêm sáng, chập chùng sông núi

Đất khách thanh bình bóng cuội tươi

Mong sao ngày tháng mỉm cười!

Chúc nhau tình bạn, mười- mười- hạnh thông.

Bẽ bàng

Chủ Nhật, Tháng Ba 18th, 2012

Nữ cận vệ trung thành của Hoàng Trúc, Kung -TAi


Bãi biển ThaiLand

Trăng khuyết trong mây đợi một người

Nghe tình vẫy gọi Bóng nghiêng rơi

Vung dao chém nước hồn ta vỡ

Nát vụn cung nga lỡ một thời

sông rộng, dòng sâu, thuyền bé nhỏ

đêm dài đơn lẻ tay chèo lơi

thả đ ời trôi dạt về bờ cũ

thu rụng chưa lâu úa góc trời.

Lạc mất mùa thu o2

Chủ Nhật, Tháng Ba 18th, 2012

Nhớ ngày ấy!

tình anh, em hờ hững!

Trượt bước chân dài – lạc mất mùa thu

Dưới khung trời lần đầu mình gặp gỡ

Em giật mình chới với cuộn thương đâu

Giờ ngồi đây chép lại từng kỹ niệm

Gọi tên anh hờn giận cứ cuồng qyay

Hạnh phúc không còn, đợi chờ nào đến?…

Trống vắng đường đời, tăm tối ngày mai

Trong cuộc sống biết bao điều nghiệt ngã

Vật vã lỗi lầm, đâu chỉ có riêng em

Đôi khi thấy anh tìm về dĩ vãng

Ánh mắt thật buồn dưới bóng đèn đêm

Quá yên lặng…, hai tâm hồn băng giá

Biết nói gì, em biết nói gì đây?…

Lời câm nín mặc tiếng yêu rạng vỡ

Vàng phai mối tình một thuở đong đầy

Ngày tháng thơ mộng mờ dần trong gió

Từng mùa thu chết vẫn đi qua

Giọ lệ trào không bàn tay dành dỗ

Khói thuốc ai bay cũng lạc mất đường về.


xin mời các bạn vote cho giọng ca Võ Thanh Tân

Thứ Hai, Tháng Ba 12th, 2012

Võ Thanh Tân – Hoàng Trúc đôi song ca rất ăn ý một thời rung động với bản nhạc ” Tình thắm duyên quê”

Thêm một người bạn thêm một sức mạnh”

Top of Form Xin mời các bạn bấm vào link dưới để Vote cho Võ Thanh Tân

Yes  (75 Votes www.­vstarshow.­com

Hoàng Trúc – Thanh Tân

em vẫn thường nghe anh hát
lời ru biển sóng vỗ về
em vẫn thường mơ anh đến
sau giấc mộng dài hơi thở đê mê…


Hoàng Trúc cùng các bạn đài truyền Hình VN tại Hawaii đêm giao lưu nhạc sống ủng hộ các em học sinh VN du học tại Mỹ


Thanh Tân – Hoàng Trúc

Thanh Tân – Hoàng Trúc đêm ca nhạc từ thiện cộng đồng VN quyên góp giúp đỡ cho các học sinh khuyết tật tai Hawaii

Hoàng Trúc đã có một thời gian hát song ca cùng Thanh Tân . Thanh tân là một trong những giọng ca nam  được mến mộ nhất trong cộng đồng VN tại hòn đảo Hawii thành phố Honolulu, với chất giong truyền cảm của anh, Thanh Tân cũng được mời đi biểu diễn nhiều nơi tại đất Mỹ.

để không lãng phí một giọng ca vàng xin các bạn hãy vote cho Thanh Tân, Hoàng Trúc xin chân thành cám ơn và gởi đến một nụ hôn thân ái.

Lạc mất mùa thu 01

Thứ Bảy, Tháng Ba 10th, 2012

Thân Tặng Vũ Miên Thảo

Gió về lạnh giữa tháng ba

Trăng khuya còn tỏ sương là đà rơi

Rượu nồng đầy chén lại vơi

Hồn ta trống vắng, khung trời thênh thang

Mới hôm nào đếm lá vàng

Ngã lưng một giấc thời gian trượt dài

Mơ màng tình vẫn đâu đây

Mùa thu lạc mất từng ngày đời qua.

Phôi pha

Thứ Năm, Tháng Ba 8th, 2012

Có những thứ không thể nào chạm được!

Chẳng sợ đời cũng chẳng sợ trời cao

Mà chỉ sợ trái tim cuồng lầm lỗi

Đánh mất mình, che lấp những hồn sao.


Có những thứ không thể nào phá vỡ!

Lương tâm lưu tồn bão quản thế nhân

Chữ tình kia xin gác lại một lần!

Ngàn tội lỗi em nghiêng mình gánh chịu.


Anh cứ trách để lòng được thanh thản!

Mùa thu sau còn ngắm lá vàng rơi

Bay qua mắt hương thu lùa ngan ngát

Kỹ niệm xưa cỡi bỏ, đừng chơi vơi!


Tên còn đó “một ngăn” trong tìm thức

Giữ cho nhau cái đẹp của vĩnh hằng

Em vẫn nói yêu anh và mãi mãi!….

Suốt cuộc đời ôm ấp một mùa thu.

Em nợ anh

Thứ Năm, Tháng Ba 8th, 2012

Em không muốn nhắc tên anh một lần nữa

trả lại em những ngày tháng hồn nhiên

anh là cóc hay một hồn sói  bịp

nấp dưới vòm trời  che đậy lớp da người?



Em nợ anh buổi đầu gõ cửa!

Níu hồn anh trộn mộng đi hoang

Và từ đó bể tình phiêu bạc

Lẫn lộn hư không hạnh phúc hờ

Em nợ anh bao lời nũng nịu!

Nụ hôn hồng nấp dưới trăng sao

Nợ trời khuyên tiếng lòng trao tặng

Ngỏ ngách thời gian em lẽn vào

Nợ anh nhiều dỗi hờn vô cớ

Bỏ hẹn tàn canh đọng gió sương

Lìa bến thu dòng về biển mặn

Mà sao anh vẫn mãi mong chờ?

Tình em đó giấc mơ lừa dối

Anh hãy quên xin đừng giận hờn!

Em- gấu- hoang trên vùng núi tuyết

Vô tình đáng sợ với cô đơn

Quên em đi hạt bụi rơi rãi!

Nuối tiếc gì khô héo cõi mơ

Ngày tháng hết, trời già, đất nức

Mùa thu xưa – đâu- trở lại bao giờ.

NỤ HÔN DÂNG TẶNG
(Đáp “Tình dã thú” thơ LHT)

Thơ Hoàng tử cóc

Em là người anh yêu thương quý nhất
Có bao giở anh quên được tình em
Những nụ hôn em dâng tặng môi mềm
Anh khấp khởi mừng thầm vui trong dạ

Lòng em rộng gặp lòng anh biển cả
Đùa trên mây ta cưỡi gió thời gian
Vượt đường xa anh lội suối băng ngàn
Đừng để hồn nhau tím bầm trong đau khổ

Ta yêu nhau, trời ơi! Ai cách trở?
Để hoàng hôn xen lẫn giữa bình minh
Ngoài chữ thơ còn nặng nợ chữ TÌNH
Lỗi gì đâu sao em luôn bắt tội?

Mặc biển rộng anh sẵn lòng chờ đợi
Linh hồn anh luôn hoá dại vì em
Anh ôm em cùng gối cánh tay mềm
Bình minh dậy sáng tình ta mãi mãi.
15:30 07-03-2012

Anh là ai

Thứ Tư, Tháng Ba 7th, 2012

Anh là ai?

Thiên thần hay quỹ dữ…

Lẽn vào hồn soi đục trái tim em

Anh ở đâu?

Thiên đường hay địa ngục…

Thấp thoáng vờn qua, vội tắt êm đềm.

Ngu ngơ chạy, em kiếm tìm khắp lối

Những bóng ma lãng đãng giữa tàn tro

Chợt rơi lệ khi thấy đời xơ xác

Tình mơ hồ…- vuôn đắp…- vướng âu lo

Anh là ai?

Chẳng bao giờ là thật

Mỗi dòng thơ nhắn gởi một nụ hôn

Vô tình quá, anh đốt em khô héo

Phôi pha cuộc đời nhịp thở mỏi mòn

Và cứ thế!

Anh nhấn chìm trời đất

Nhót tình em, khóa chặt cửa duyên tơ

Đời loan ố giẫm chân vào tội lỗi

Anh là ai?

Mà em vẫn đợi chờ….

Tình dã thú

Thứ Ba, Tháng Ba 6th, 2012

ở một nơi nào đó, anh vẫn hiểu lời em….

Quên em đi, một linh hồn dã thú!

Có đáng gì mà anh mãi yêu em?

Đường băng qua trăm bước chẳng ngọt mềm

Tim hóa đá từ khi nghe đời réo.

Em nợ anh một khoảng trời sầu héo!

Bờ mây hồng che đậy ngàn dối gian

Chân vô tình hay cố ý lội ngàn

Giẫm hồn anh nát thành ngàn mảnh nhỏ

Em nợ anh một bờ yêu cháy đỏ!

Buổi bình minh và cả những hoàng hôn

Tím chiều rơi, anh đứng đợi mõi mòn…

Lời thơ nhỏ nâng niu niềm thương nhớ

Nghe trong gió tiếng lòng anh nức nỡ

Tình bâng khuâng mộng còn lắm giận hờn

Chiều hạ vàng con thú chạy cô đơn

Trên bãi cỏ linh hồn như đã bán

Đôi mắt dại bổng nhìn đời ngao ngán

Trút bỏ hình hài trần trụi hoang vu

Đêm bơ vơ giăng lối áng mây mù

Con thú rống lên từng hồi khiếp sợ

Một người xa ngước nhìn vầng trăng vỡ

Trọn đời này anh mãi gọi tên em!…

cội nguồn

Thứ Hai, Tháng Ba 5th, 2012

Hoàng Trúc cùng các học sinh trường Rose Marie Academy cùng học về hạt lúa vàng

dạy con từ thuở lên ba


lúa đã nuôi tôi thành người


cái mà con cần phải học con ạ!


Tìm lại mình

Ngã lưng trên rạ chín vàng

Hương rơm thoang thoảng lòng càng nhớ quê

Trời chiều én liệng lê thê

Cánh chim phiêu bạc đường về còn xa

Qua xuân hạt lúa nõn nà

Xứ người ta ngụ thịt da trộn mùi

Tiếng chày giã thóc tới lui

Trắng trong hạt gạo niềm vui chia cùng

Đất trời vạn vật nương chung

THoáng nghe trong gỗ thạch sùng đẽo hương

Ngẫn ngơ hỏi chốn vô thường!

Bao giờ quê mẹ, rộng đường chim bay???….

Trăng thơ và rượu

Chủ Nhật, Tháng Ba 4th, 2012

Tranh họa Jusmita

Thơ như dòng suối tuông trào

Tràn qua vách đá, xôn xao dòng đời

Tình nào tay trắng rong chơi

Tình nào ngơ ngác rã rời cõi thu

Tình nào trong ải sương mù

Cuối  ngày lá đỗ hoang vu bóng tà

Tình thơ nào của riêng ta?…

Hư vô làn gió, vào ra ngỏ lòng

Đàn ai tích tịch nhớ mong?…

Chữ tình muôn vẽ vàng rồng khó mua

Xin đừng thả bút ngông đùa!

Rẽ hồn loãng máu giữa mùa đơm hương

Nâng bầu rượu ngã bên tường

Tỉnh ra mới thấy- một đường- một ta.

Còn con mắt

Thứ Sáu, Tháng Ba 2nd, 2012


nhìn rắn ta biết có loại độc loại hiền, nhưng nhìn người làm sao biết?…


vườn trăn Thailand

Non nước này!!!

Cuộc đời đảo lộn cát bụi bay

Người tựa giấy mã

Gió thổi mỏng manh vỡ vụn hồn

Thăm thẳm về đâu?

Tan theo con nước chảy qua cầu

Đưa nhẹ mạn thuyền

Nhân thế tay chèo buông vó câu

Xuân thu đông hạ

Hạt lúa trắng trong hương tinh khiết

Người bỏ dã tâm

Bốn phương mặt trời chia ngũ sắc

Ngày đó vắng ta!

Nụ cười thắp sáng dãi ngân hà

Một lần làm người

Đa tạ sanh thành ơn mẹ cha.

Mùa hạ trắng

Thứ Năm, Tháng Ba 1st, 2012

Có khoảng nào mênh mông

Như tình em- nỗi nhớ

Có khoảng nào sâu thẳm

Bằng tim em đợi chờ

Ngày lang thang phố hạ

Đêm chờ nghe bước chân

ngàn sao như xuống thấp

Cho tình ta được gần

Bao lời em vẫn hát

Ru giấc ngủ về đâu?

Khi người còn đi mãi!…

Mùa hạ trắng bạc đầu.