Trường tương tư
Khóc hoa, hoa lại nở!
Người buồn ngậm tiếng yêu
Đêm nay trăng trở hạ
Mây khuya lãng đãng nhiều.
Nghe đâu từng nhịp thở
Như gần mà xa xôi
Gặp chi cho đời mộng
Nặng lòng thời gian trôi
Em biết anh rất nhớ!
Tủi tình ôm bóng đơn
Thổi qua cơn gió lạnh
Lời thơ trổi giận hờn.
Còn tuổi nào trở lại?
Cho chúng mình gần nhau.
Còn xuân nào theo mãi?
Chờ nhau đến bạc đầu.
Categories: Thơ điên, Thơ đời, Thơ tình
3 Comments »
« Chia sẽ cùng các bạn nữ nhân ngày valentine | Home | Chuyện tình thu qua »
Tháng Hai 15th, 2012 at 7:27 Chiều
Còn tuổi nào trở lại?
Cho chúng mình gần nhau.
Còn xuân nào theo mãi?
Chờ nhau đến bạc đầu.
———–
hình như người thơ không tuổi
nên câu thơ miên man tình
thơ vẫn gần nhau sớm tối
chỉ e lòng cứ chông chênh!
Tháng Hai 15th, 2012 at 8:31 Chiều
hình như người thơ không tuổi
nên câu thơ miên man tình
thơ vẫn gần nhau sớm tối
chỉ e lòng cứ chông chênh!
tình trong thơ không có tuổi
nhìn thấy đời, ở buổi trước sau
quý là, lòng hiểu được nhau
cách xa ngàn dặm non cao cũng tìm.
ông già vẫn khỏe là mừng, chúc ông già ngủ ngon nhé!
Tháng Hai 16th, 2012 at 8:05 Sáng
Khóc tình, tình dang dở
Tịch lòng bóng cô liêu
Trái tim thầm nhắc nhở
Suối yêu thương bóng chiều…
đẫm trên dòng suối mát
ngọn dịu tình trong đêm
vuốt ve con nước ấm
ta chỉ thuộc về em
chúc con rô thia của anh sớm quay về nhé! anh giấu ai chứ không giấu nỗi hT đâu!…. cười…. bình tĩnh đừng buồn nhé!