Thôi đành
Mây buồn trôi nhẹ nắng ngoài khơi
Đào khoe năm cánh rung theo gió
Tay vẫy chào xuân rẽ ngỏ đời
Nhớm gót nặng lòng nghe đất thở
Mắt sầu ngoãnh lại bóng hoa rơi
Người đi cảnh nhớ bao giờ gặp?
Tình đứng trông theo buốt nghẹn lời.
Categories: Thơ tình, Thơ xuân
2 Comments »
« Kiếp trụ điện | Home | Mùa thu chết »
Tháng Hai 4th, 2012 at 8:37 Chiều
Nhớm gót nặng lòng nghe đất thở
Mắt sầu ngoãnh lại bóng hoa rơi
Người đi cảnh nhớ bao giờ gặp?
Tình đứng trông theo buốt nghẹn lời.
Tháng Hai 5th, 2012 at 4:41 Chiều
Này ông già sao tiết kiệm chữ thế?… cười