Thay lời trách móc
Thân tăng người Quy nhơn
Xa nhau rồi đừng trách nhau người ơi!
Thu thuở ấy không bao giờ trở lại
Hình ảnh xưa em giữ mãi bên đời.
Xa nhau rồi đừng cố níu làm chi
Xin mở rộng ngỏ tình cho gió thổi
Mong cuốn đi mãi mãi kỷ niệm buồn
Con tim xanh nhịp đều bên trống vắng
Lắng nghe đời xao xuyến mối tương tư
Hoa xuân nở nhưng lòng em đông mãi
Nhớ làm chi, mà hờn dỗi làm gì?
Mộng mơ nhiều tình như một trái đắng
Vỡ trên môi rát buốt tận tâm hồn
Rồi có lúc cơn đâu không còn nữa
Khi bên đời hương mới phất phơ bay
Em vẫn biết, anh thương em nhiều lắm!
Nhưng lòng em đã trao hết một người
Thôi đành vậy, quên em đi anh nhé!
Để đêm về đời nhộn, giấc mơ tươi.
Categories: Thơ tình
2 Comments »
« không gian của riêng ta | Home | Đêm lá đỗ »
Tháng Hai 5th, 2012 at 8:48 Chiều
Em vẫn biết, anh thương em nhiều lắm!
Nhưng lòng em đã trao hết một người
Thôi đành vậy, quên em đi anh nhé!
Để đêm về đời nhộn, giấc mơ tươi.
——-
cảm từ đoạn thơ xao xuyến ngậm ngùi
đã biết chia tay là mãi mãi
nhạn tương tư đơn lẻ khúc chung tình
quên! vẫn cố…sao lòng không thể
khi đêm còn sóng biển ru mình!
Tháng Hai 6th, 2016 at 10:41 Sáng
Xuân đi xuân đến xuân tàn
Người đi kẻ ở muôn vàng khổ đau.
Đành lòng cất bước vậy sao?
E đi để lại biết bao kỉ nỗi buồn
Nơi đây a luôn gượng cười
Chúc e hạnh phúc bên người mjnh yêu
Biết rằng mình đã xa nhau
Kỉ niệm rồi sẽ tan mau theo thời
Thân trai a chịu thiệt thòi
Tháng ngày đợi mãi tình đời trái ngang
Bao nhiêu tình nghĩa đôi mình
E vội quên hết cuộc tình a trao
Bây giờ a phải làm sao?
Quên e a thử biết bao lần rồi
Chắc tại số kiếp duyên trời
A đây không thể nói lời hết yêu.
Nếu rằng đời có kiếp sau
Hai ta đừng đến với nhau như vầy.
Ơ đời lắm chuyện đắng cay
Chung tình cho lắm, chia tay đến gần.