Từ đâu
Mưa rơi tắm mát lá sầu
Giọt dài tí tách đào sâu lòng người
Ai sinh ông sấm khóc cười?
Rền vang nhân thế chín mười âu lo
Ai sinh dòng nước con đò?
Mỏng dày ngọn sóng buồn so bến bờ
Ai sinh nỗi nhớ, nỗi chờ?
Cho ngàn đêm “lẻ” trăng lờ mờ bay.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
6 Comments »
« Lời xưng tội | Home | Hồ vọng ly »
Tháng Hai 26th, 2012 at 1:50 Chiều
.hi hi …..giữa sức khỏe để kéo mo cau với bà nhé!
—————
hi hi! câu nầy nghe hay lắm đó bà! nhưng…..
Tháng Hai 26th, 2012 at 7:08 Chiều
Thơ tình: Chuyện mo cau
23-11-2010
Chuyện năm xưa khi em là cô bé
Thường bảo anh đi nhặt lấy mo cau
Em ngồi trên, anh kéo chạy ào ào
Làn gió hạ mang đi ngày thơ ấu.
Ngỏ hai nhà, ngăn nhau đôi bờ giậu
Anh đi tìm nhặt lại những mo cau,
Em lớn rồi, em không thích nữa đâu
Thích cài trâm, em đi giầy cao gót.
Thích mộng mơ, nghe điệu buồn mưa giọt
Anh lén nhìn qua những tán lá ngâu
Chuyện xa xưa như nước chảy qua cầu
Chỉ mình anh ôm trọn làm nỗi nhớ.
Mùa xuân ấy anh khắc tên trong vở
Nhưng em nào có thấy nghĩa gì đâu
Anh thương thầm nên mãi bước theo sau
Nhặt dấu chân của người anh yêu mãi.
mo cau đây ông già ui….
Tháng Hai 26th, 2012 at 8:17 Chiều
hu hu! thiệt là tức mình! hồi nhỏ lười học nhạc, nên bây giờ…không phổ được bài “Mo Cau” của bà…ông… tức cành hông
Anh thương thầm nên mãi bước theo sau
Nhặt dấu chân của người anh yêu mãi.
câu nầy, già rừng thì “phẻ re” nhưng chắc chắn là có người…buồn nha! chúc vui. nhớ về ! già sẽ lượm 1 mo cau, trang trí cho đẹp và…. hi hi
Tháng Hai 26th, 2012 at 9:01 Chiều
ý của ông hay đấy, vậy thì ngày mai bà thử phổ nhạc bài này nhé!…
bà thì có học nhạc lóm lóm thôi ít khi dùng nên cũng không giỏi gì , mà kệ, thử nhé!….
Tháng Hai 26th, 2012 at 9:32 Chiều
uh! bà cứ thử đi. biết đâu hay! nghe được là khen liền. ông sẽ tìm 1 bài nhờ bà phổ nha!
Tháng Hai 27th, 2012 at 8:54 Sáng
ông già, ông nghĩ bà giag phổ theo điệu nhạc gì ?….chẳng hạn nhẹ pha huế hay nam bộ bắc bộ hay theo kiểu quê hương tân cổ gì đấy … ông cho bà ví dụ nhé!