Mộng cũ trôi về
Ngã giấc đêm thu mộng cũ về
Vén màn sương khói đời dần xê
Tóc trong sương mặn, hồn ngơ ngác
Trăng khuyết trong mây lỡ hẹn thề
Vạn năm tạo hóa thêm huyền diệu
Một áng mây qua nhuộm bốn bề
Nhặt bóng lá rơi nào thấy lá!
Thu xưa biền biệt tình lê thê.
Hoa lục bình
Mượn nửa trăng khuya vá mảnh tình!
Giận đời xé toạc cửa điêu linh
Muôn chiều theo khói rung hồn sấm
Hai cõi lạc nhau bước một mình
Cớ sao gió thổi mùa đi mất?
Bao tuổi ngồi trông cánh lục bình?
Sáng tím, chiều tàn trôi lãng đãng
Nhìn trời nhuộm bạc buổi lưu sinh.
Categories: Chưa được phân loại, Thơ điên, Thơ đời, Thơ tình
7 Comments »
« Biệt xuân | Home | Lời xưng tội »
Tháng Hai 24th, 2012 at 12:04 Sáng
ông nhắt chi cho bà già thèm thôi.
———
có nhớ mới nhắc chứ bộ! không chỉ có quê mà ba già…thì..cũng vậy thôi hà!
bà có thèm thì …
về quê chơi kéo mo cau
thắng thua cũng thưởng mấy hào ăn xôi. hi hi
**********
kéo mây đổi ngọn gió mùa
ba mươi xuân trước trở về hôm nay
duyên xanh bén rễ một ngày
tình em xin gởi nếu ai mở lòng.
———-
nói vậy như Có – như không
vườn thu kín cửa “mở lòng” được sao?!
hi hi! nói vui chút nha bà. đừng phiền đấy!
chúc ông-bà hạnh phúc.
Tháng Hai 24th, 2012 at 7:52 Chiều
nói vậy như Có – như không
vườn thu kín cửa “mở lòng” được sao?!
hi hi! nói vui chút nha bà. đừng phiền đấy!
chúc ông-bà hạnh phúc.
mỗi năm thu đến một mùa
gió lay ngỏ trước, trăng lùa cửa sau
vách thưa chuột chít chui vào
năm canh rúc rích chăn nhàu gối rơi
coi chừng có con chuột nhắc đến tìm ông đấy…..
Tháng Hai 24th, 2012 at 12:13 Sáng
Cớ sao gió thổi mùa đi mất?
Bao tuổi ngồi trông cánh lục bình?
—————–
hoa tím, tóc xanh mùa xa vắng
chỉ ta còn sông thương gợn sóng buồn
hoa sông lờ lững ai không ngắm
chỉ kẻ tim chai mới dửng dưng
phải không Bà…!
Tháng Hai 24th, 2012 at 7:40 Chiều
hoa sông lờ lững ai không ngắm
chỉ kẻ tim chai mới dửng dưng
phải không Bà…!
ngắm hoa, ngắm nguyệt, ngắm mây
chứ đừng láu táu thò tay ngắt càng
nhỡ ong núp dưới nhị vàng
giật mình châm nọc, hai hàng lệ rơi…hi hi…. cẩn thận nhé ông!
Tháng Hai 24th, 2012 at 8:19 Chiều
ngắm hoa, ngắm nguyệt, ngắm mây
chứ đừng láu táu thò tay ngắt càng
nhỡ ong núp dưới nhị vàng
giật mình châm nọc, hai hàng lệ rơi…hi hi…. cẩn thận nhé ông!
————
hoa trên đất
trăng dưới trời
nguyệt-hoa luôn có nụ cười
nên say
say thì ngắm để yêu đời
đời yêu
hạnh phúc gọi mời quanh ta
vô duyên sao
lại ngắt hoa
không hoa trăng lặn
vỡ òa nỗi đau!
Tháng Hai 24th, 2012 at 8:21 Chiều
mỗi năm thu đến một mùa
gió lay ngỏ trước, trăng lùa cửa sau
vách thưa chuột chít chui vào
năm canh rúc rích chăn nhàu gối rơi
coi chừng có con chuột nhắc đến tìm ông đấy…..
————-
chuột! ông không sợ
ơi bà
họa chăng chỉ khiếp bóng ma chung tình….hi hi! thiệt đó bà già ui!
Tháng Hai 26th, 2012 at 11:37 Sáng
rồi, thì đợi… bà sẽ về!
mo cau ông kéo lết lê trong vườn
cỏ cây nhớm rễ nhường đường
có nàng Chức Nữ về nương bóng đời.
————-
KHÔNG MỜI VẪN NHỚ
ĐÃ HỨA ĐỪNG QUÊN
ĐƯỜNG KHÔNG TÊN-PHỐ KHÔNG TÊN
LẠ HAY QUEN CŨNG SÁNG ĐÈN PHỐ KHUYA
BÀ ƠI! HI HI!