Em và mùa thu bỏ lại
Một ngày ta sẽ điên
Nhớ thuở thu xa một buổi chiều!
Nắng buồn rơi nhẹ lá liêu xiêu
Lang thang trên mạn tình cờ gặp.
Chào hỏi dòng thơ xao xuyến nhiều.
Hai đứa âm thầm lời bóng gió
Đêm ngày mộng mị chúc đời say
Tháng năm vội vã lùi trời rộng
Ân ái lâu nay bút mực đầy
Rồi bổng một chiều nghe trống vắng
Nỗi buồn chờ đợi bọc lê thê
Mênh mông gởi “nhớ”, hồi âm biệt
Thăm blog tình thơ phai nhạt lề
Chiêm bao nửa giấc còn dang dở
Rẽ lối lần tìm cùng biển khơi
Thăm thẩm đường dài theo dấu nhạn
Mới hay người ấy đã qua đời.
Bây giờ, tôi sống với hồn thơ!
Đêm xuống tâm tư lẫn lộn mờ
Gió qua thổi nhẹ dòng lưu niệm
Thơ cũ bên đời gieo ước mơ.
Tiếc nuối nơi lòng em bật khóc!
Sương khuya đánh thức những mầm non
Thời gian trôi nhẹ xoa đời dịu
Dòng chữ năm xưa có chút mòn.
Đôi lúc hỏi lòng như sống lại?
phải chăng nơi ấy một tình yêu?…
xa xa rơi xuống vì sao bé
hạnh phúc qua mau “nhớ thật nhiều”.
Categories: Thơ tình
5 Comments »
« Buồn hoa | Home | Chia sẽ cùng các bạn nữ nhân ngày valentine »
Tháng Hai 13th, 2012 at 7:51 Chiều
Đôi lúc hỏi lòng như sống lại?
phải chăng nơi ấy một tình yêu?…
xa xa rơi xuống vì sao bé
hạnh phúc qua mau “nhớ thật nhiều”.
——-
nghiêng chiều, lá ngẫn ngơ bay
nghiêng hồn ta với cuối ngày bâng khuâng
người xa
cứ ngở như gần
nhớ thương
bệnh
cũng như dần
trôi qua
valentine của người ta
chờ hoa
ngóng rượu
chỉ là hoài mong
Tháng Hai 14th, 2012 at 6:07 Chiều
valentine của người ta
chờ hoa
ngóng rượu
chỉ là hoài mong
lẽ ra em gởi đóa hồng
suy đi tính lại chắc không được rồi
đàn trai gõ mỏ đơm xôi
có đâu phận gái lại ngồi bén duyên
sông xa em khó theo thuyền
bác chèo khổng chịu lên miền Tây Ninh
ông rằng nơi ấy gập kình!
tình cô, cô giữ lình xình phiền tôi.
ông ấy nói vậy nên HT đành thôi về vậy….. cười …. chúng ta già rồi bà cũng già rồi có ai tặng gì đâu!….
Tháng Hai 14th, 2012 at 6:15 Chiều
gởi TB không biết sáng nay mắc chứng gì viết mmọt hơi 5 bài thơ gởi anh đọc cho anh chết luôn không gọi HT nữa,
Chuyện tình thu qua
Em ước ôm anh dẫu một lần!
Lời thơ chiều ấy có bâng khuâng
Sầu thu giăng gót, lòng e thẹn
Bỏ ngỏ thời gian giá bội phần.
Mong anh là gió, em làm bụi
Tung giữa khung trời xây ước mơ
Màu tím tim em, anh đã chọn
Vì sao bờ bến lạc thuyền tơ?
Muôn trùng bổng chốc như tan rụi
Cháy cả mùa thu, đốt cả tình
Đôi trái tim hồng lơi nhịp thở
Ngàn sao lui bóng nguội lung linh.
Em ước ôm anh dẫu một lần!
Ngã hồn trên lá mộng anh yêu
ngàn năm theo khói thành thiên cổ
Khép chuyện vàng thu một buổi chiều.
Giấc mộng vu quy
Như cơn gió em lùa qua song cửa
Anh vô tình nhót chặt trái tim em
Hoa trăng nở đêm xuân chưa tròn bóng
Mảnh hồn rơi thả mộng, giấc êm đềm.
Theo năm tháng tuổi tình rồ lớn dậy
Mỗi hoàng hôn là một buổi chờ trông
Em buồn lắm, anh cũng sầu không kém
Duyên lỡ đôi hai bến đã yên dòng.
Trời trở lạnh môi em khô vì nhớ
Phía không em, anh nhức buốt xương đời
Hai giấc mộng rủ nhau về quá khứ
Tay trong tay cùng bơi lội biển khơi
Em có thấy mùa xuân đang phơi phới!
Đây miếng trầu anh hỏi cưới em luôn
Để ngàn năm xuân về không còn mộng
Vì đôi ta hai nửa một linh hồn.
Trường tương tư
Khóc hoa, hoa lại nở!
Người buồn ngậm tiếng yêu
Đêm nay trăng trở hạ
Mây khuya lãng đãng nhiều.
Nghe đau từng nhịp thở
Như gần mà xa xôi
Gặp chi cho đời mộng
Nặng lòng thời gian trôi
Em biết anh rất nhớ!
Tủi tình ôm bóng đơn
Thổi qua cơn gió lạnh
Lời thơ trổi giận hờn.
Còn tuổi nào trở lại?
Cho chúng mình gần nhau.
Còn xuân nào theo mãi?
Chờ nhau đến bạc đầu.
Tháng Hai 15th, 2012 at 7:04 Sáng
Thơ anh viết cho người nào chỉ chú trọng người đó thôi. đấy là nhược điểm của anh.
như vậy cũng tốt, cũng là phong cách riêng của anh.
đa số bạn đọc bây giờ họ thích vậy trắng ra trắng, đen ra đen, có bạn trao đổi cho vui giải trí thôi mà.
em có câu chuyện mùa thu hay lắm khi nào rảnh em kể cho anh nghe.
đa số em viết là cho một người…..đố anh đoán trúng??? …. và cũng cho mọi người
mà cái lối ẩn dụ cũng mệt lắm anh ạ, cả đời em không dám nói yêu ai vì mắc cỡ nên cứ ẩn dụ. Làm cho người mình yêu không yêu mình, người mình không yêu họ tưởng mình yêu họ….Anh thấy có chết không?…. cười….
Tháng Hai 16th, 2012 at 8:01 Sáng
Em nói dối! không yêu thì sao viêt được thơ yêu? Trái tim không dạt dào rung động thì dòng thơ là những con chữ chết cứng trên trang giấy mà thôi. Ngược lại, thơ em múa nhảy, xao xuyến, rung động, bay bổng…Nàng Tiên xanh quá khiêm tốn đó. Cười…
em có câu chuyện tình mùa thu hay lắm, nhưng trong lúc này không tiện kể cho anh nghe sợ anh buồn vì anh đang thất tình người QN nên em gác chuyện lại. đa số các bài thơ mùa thu là em viết cho người ấy . mà họ chết lâu rồi, đây là chuyện thật hoàn toàn sợ lắm anh ạ. khi nào có thời gian em sẽ kể cho anh nghe.