Cơn mưa hạ
Vẫn thấy anh, đây tấm hình mờ nhạt!
Có còn chăng chút kỹ niệm ngày nào
Bao niềm nhớ ẩn sâu trong tìm thức
Phôi pha cuộc đời trốn chạy về đâu?
Cơn mưa chiều lạnh buồn rơi chiếc lá
Ngẫn ngơ tìm ánh mắt của ngày xưa
Nghe dấu yêu lẫn trong từng giọt nước
Hiu hắt em về thấm lạnh một cơn mưa
Sau lần đau dài, ta tưởng tình dũ áo
Mộng còn vương, tình nào chết bao giờ
Ngọn sóng ngầm nơi lòng nguồn ngụt cháy
Đốt thời gian, âm ĩ nhóm đợi chờ.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
6 Comments »
« Cơm nguội | Home | Mùa hạ trắng »
Tháng Hai 29th, 2012 at 11:47 Sáng
Sau lần đau dài, ta tưởng tình dũ áo
Mộng còn vương, tình nào chết bao giờ
Ngọn sóng ngầm nơi lòng nguồn ngụt cháy
Đốt thời gian, âm ĩ nhóm đợi chờ.
——
áo còn thơm ngát hương đời
sao lại dũ, mất một thời thanh xuân
chưa qua hết quãng đường trần
ta ơi! hãy cứ gian truân trải mùi.
*****
Bà ui! bài không tên là…bài không tên. còn số 1 là bài đầu tiên, là ngầm hức là sẽ có nữa những bài không tên 2-3-4-5……100..hi hi! chưa đồng tình à? vậy thì ông già nói toạc ra nha! thì là :
viết rồi “hỏng biết đặc tên …
thôi thì là cứ không tên….dài dài!
có tên, thơ tặng cho đời
không tên dành tặng một ai. mong-chờ!
—
hi hi! vậy được chưa bà…!
Tháng Hai 29th, 2012 at 9:00 Chiều
áo còn thơm ngát hương đời
sao lại dũ, mất một thời thanh xuân
chưa qua hết quãng đường trần
ta ơi! hãy cứ gian truân trải mùi.
*****
trăm cay ngàn đắng nuốt rồi
lợi danh thấp thoáng về thôi lão rừng!
bạc vàng chớ ngửa tay bưng
vật vô tri ấy, còng lưng nhọc mình
đây, thì cần trúc xinh xinh!
sông quê hai buổi xập xình thả câu….
ừ quên hỏi TN quê ông già có sông không vậy?
Tháng Hai 29th, 2012 at 11:51 Sáng
Bài Không Tên Số 2
hoa còn nở thắm sắc xuân
lối xưa-vườn cũ vẫn cần nhân duyên
chỉ ta và một niềm riêng
dấu xưa tìm một lời nguyền đã xa
(VMT)
Bài Không Tên Số 3
áo còn thơm ngát hương đời
sao lại dũ, mất một thời thanh xuân
chưa qua hết quãng đường trần
ta ơi! hãy cứ gian truân trải mùi.
Tháng Hai 29th, 2012 at 8:49 Chiều
Bài Không Tên Số 2
hoa còn nở thắm sắc xuân
lối xưa-vườn cũ vẫn cần nhân duyên
chỉ ta và một niềm riêng
dấu xưa tìm một lời nguyền đã xa
lối nào hoa nở, lối nào xuân?
hé chút niềm riêng, chút ngập ngừng
thả bước e đời dâng sóng gió
dòng thơ gieo nhẹ lệ rưng rưng….
Tháng Hai 29th, 2012 at 11:05 Chiều
trăm cay ngàn đắng nuốt rồi
lợi danh thấp thoáng về thôi lão rừng!
bạc vàng chớ ngửa tay bưng
vật vô tri ấy, còng lưng nhọc mình
đây, thì cần trúc xinh xinh!
sông quê hai buổi xập xình thả câu….
ừ quên hỏi TN quê ông già có sông không vậy?
—————
uh!
nhiều năm xưa thả câu rê
cá ăn quên giật ra về tay trơn
tức mình lại cắm cần không
thế mà lại được cá đồng nướng trui
lợi danh-tiền của quên rồi
túi thơ-bầu rượu rong chơi mãn mùa
giã từ đô hội ganh đua
xuống sông lên núi cho vừa cuộc chơi!
hi hi! bà …ui! chổ ông…nào hồ-ao, nào sông lớn, kênh. rạch mặc sức mà câu
nếu thích bà về…ông sẽ đưa bà đi câu cho thòa chí. hi hi
Tháng Ba 1st, 2012 at 10:35 Sáng
tức mình lại cắm cần không
thế mà lại được cá đồng nướng trui
bà đây thích nhất cá đồng
rô-thia dầm mắm cơm không đủ rồi
sáng chiều một bữa mà thôi!
mê mùi rơm cỏ bèo trôi tím chiều…..
vậy thì ông nghiên cứu trước đi nhưng phải tìm hai cây gậy chờ nhé!…. hi hi….