Hạ vàng
Thứ Bảy, Tháng Hai 11th, 2012Trời nhạt dần chiều trôi chậm chậm
Gió đi tìm gõ nhẹ tàn phai
Hồn loan lỗ ngỏ đời dần hẹp
Nỗi nhớ nhung lê lết một ngày
Em tự hỏi lòng mình có thấy?
Xa anh rồi mới biết cần nhau
Lá từng chiếc rũ mình thương xót
Mây hửng hờ tình chết lặng sầu
Em bật khóc trên con phố vắng
Anh nơi nào,đến vá hồn xanh?
Thân mềm lạnh mắt môi cô độc
Xa thật rồi hạnh phúc mỏng manh
Nếu có thể quay về buổi ấy???
Lỗi lầm xưa chẳng có bao giờ!
Em nào muốn bẽ đôi vành nguyệt
Hai khoảng trời tuyết rụng ngẩn ngơ.
Ôi buồn quá!… nhớ anh nhiều lắm!…
Mưa truốt dầm ngày hạ tái tê
Anh có biết chiều nơi đất khách?
Viết tên anh thả trắng đường về.