Hàn sương
tranh họa” vòng đời” Jusmita
Hán văn
Trùng trùng mộc thảo ẩn hàn sương
Phát dịch tiêu âm thi tịch trường
Vân dã đình sơn nhân thị mộng
Phong hồi bán nguyệt thu đồng tương
Thị manh thiên tạo tri nhân giả
Chi khởi địa lưu cảm nhị phương
Tả hữu thối ưu tình độc dĩ
Hoảng tằng xuân khứ thế vô thường.
Sương lạnh
Việt văn
Ngàn non sương phủ cỏ cây mờ
Văng vẳng bên chiều tiếng sáo thơ
Núi dựa chân mây người níu mộng
Nửa trăng gió lộng cõi thu mơ
Nhắm mắt trời xoay vòng số phận
Nhớm chân nghe đất chuyển đôi bờ
Bên ni, bên nớ tình heo hút
Chầm chậm xuân trôi đời ngẫn ngơ.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
4 Comments »
« phong hồi | Home | Trôi vào dĩ vãng »
Tháng Một 2nd, 2012 at 6:10 Chiều
Sương thì lạnh nhưng…sương anh rất ấm
Bay khắp trời rồi đọng lại tình yêu
Đừng nỡ ghét, nỡ chê và hờn giận
Đã…HÀN SƯƠNG là mãi mãi cô liêu.
Tháng Một 3rd, 2012 at 10:22 Sáng
Có người chê thơ anh em mình rồi đấy ông ban à, em tưởng đàn ông ít có máu ích kỷ té ra còn hơn máu phu nữ chắc anh biết ai rôic chứ gì…. lem nhem không ra gì còn dám đi chê người khác . nói mà không cạo sach lưỡi.
anh nói đúng có người tự xưng mình nhà thơ nhưng thật sự là rác…..
Tháng Một 3rd, 2012 at 8:12 Chiều
Ai biểu ưng làm…”nhà thơ” chi cho mệt?
Để lổ tai nghe những cái gì mình thích thôi.
Người quân tử chê thì ta học còn…rác chê thì rác…chịu. Quan tâm làm gì cho…sình ruột???
Tháng Một 3rd, 2012 at 10:27 Chiều
ừ anh nói hay đấy!