Hai vì sao lạc
Thương Tặng Lữ Hoàng Thịnh
Đêm sương rụng tiếng trùng rên rỉ
Mùa gió quen trôi dạt nẻo trời
Nằm đất khách thương người ở lại
Hồn sao xa lấp lóe chơi vơi
Ngày nối tiếp tình trôi mất hút
Bóng người xưa tựa áng sao mờ
Anh còn nhớ? “chúng mình từng hứa”
Hay vội quên như một giấc mơ?
Trời trở rét xuân còn mấy bữa
Em mong về ngả giữa lòng anh
Nghe xuân thở vạn hoa vào mộng
Dù một lần khao khát mỏng manh
Ôi nhớ quá!… lòng em nhớ quá!…
Đời vô tình kéo khoảng trời xa
Hai vì sao lạc dần tê tái
Nức nỡ thương,” anh” chợt khóc òa.
Categories: Thơ tình, Thơ xuân
No Comments »
« Tìm thơ cũ vui xuân mới | Home | Nhẹ trôi »