Hương xuân
Cắn nhẹ môi anh hồn rớm máu
Giận bao nhiêu lại nhớ càng nhiều
Em say rồi ngã tìm hơi ấm
Phút mộng qua giường chiếu quạnh hiu
Đào lay động ngỏ đêm hương tỏa
Gió thổi đông trăng nước dập dìu
Vài chú sẻ rùng mình thức giấc
Xuân đang về rạo rực mùa yêu.
Categories: Thơ tình, Thơ xuân
7 Comments »
« Trôi vào dĩ vãng | Home | Đêm và tôi »
Tháng Một 9th, 2012 at 3:52 Chiều
Vài chú sẻ rùng mình thức giấc
Xuân đang về rạo rực mùa yêu.
———-
HAY LẮM LẮM! Hoàng Trúc ơi!
cứ về chầm chậm nhé Xuân
cho ta kịp xếp nỗi buồn của năm
dấu cô đơn- cất lặng thầm
rượu vơi- rót tiếp, cùng nhăm nhi tình
Em chuẩn bị về chưa? chúc vui nhiều nha
Tháng Một 9th, 2012 at 5:20 Chiều
ông già ơi!
mấy hôm nay buồn quá, Hoàng Trúc không có muốn làm thơ đâu.Mấy ngày trước mất một con mèo, hôm qua có người thấy nó bồng nó trả lại cho
em rồ.
nhưng cũng tặng thêm hai con nữa bây giờ không biết làm sao… nó phá nhà quá đây nè.
ờ mà năn nay là cái năm con gì hả anh? có nhiều con mèo đến một lúc có sao không?
anh thích hai câu thơ đó thì em hiều bởi vì anh không ngủ nên nghe tiếng sẻ rất sớm mà đó là bệnh của người già đó…. cười… đừng có hờn nghe….
Tháng Một 9th, 2012 at 5:27 Chiều
à ngày 27 tết em mới về nhưng em bay vòng đường Hà Nội rồi mới vô đà Nẵng vì không mua vé được từ TPHCM
nhưng em chỉ ở có 3 ngày, ngày 28 là ngày giỗ mẹ em, ngày 29 rước ông bà đi tảo mộ tổ sáng mồng một em lại về THailan ngay anh à không được ăn tết ở đó đâu
nhưng không sao, em đi chợ mua bánh mức vn mang sang đây là được rồi . có thể hè năm nay em sẽ về VN vài tuần không biết khi nào mới có cơ hội thăm ông già đây….
Tháng Một 9th, 2012 at 9:28 Chiều
hi hi! vụ “con mèo” đó, hình như anh cũng có lóang thoáng biết đó. nhưng …mỗi nhà chỉ nên “sắm” 1 con mèo thôi à nha, nhiều con nó quậy phá, cải nhau làm sao mà chịu nổi chứ. phải có biện pháp xử lý, tốt nhất là phân tán chúng ra. năm nay là năm Thìn (con rồng) không có gì hết. hi hi! có gì phải hờn chứ! từ 10 năm nay (sau khi anh ngộ ra “cái” sắc thị không- không thị sắc) anh chả quan tâm đến chữ hờn-giận, ganh ghét, thù hằn…rồi em ạ. yên tâm nha!
chổ anh ở chim sẻ nhiều và…sáng, chiều chúng cứ ríu rít bên tai, chập chờn trước mắt . thấy chúng nhảy nhót, nghe chúng líu lo cũng vui.
oh! không biết có nói là mong gặp em hay không, nhưngchừng nào em về lâu lâu, có rãnh rỗi vào Nam thì “mới có cơ hội thăm ông già đây…gặp nhau sẽ vui nhiều mà!
chúc em và gia đình hưởng một mùa xuân đầm ấn-vui tươi-hạnh phúc!
tình thân
anh thảo.
Tháng Một 9th, 2012 at 9:35 Chiều
NỨC NỞ HIÊN NGOÀI
năm canh thương nhớ bốn mùa
mùa như chong chóng gió lùa tít xoay
canh ba chim cuốc gọi bầy
chợt nghe ai nức nở ngoài hiên sương
tàn canh đau nhói…đoạn trường!
chờ ai? ai đó có còn nhớ ai?!
VMT
XIN ĐỪNG HƯ-THỰC
nhập vào tim nỗi u linh
nữa khuya nắm mộng nương mình phía em
giữa đông trăng nhạt sao chìm
lay phay mây rớt chạm thềm cỏ hoang
nhập vào ta những úa tàn
hoa yêu hương rữa săc nhàn nhạt phai
đã từng vọng suốt đêm dài
những ngày đông cuối đau hoài niệm xưa
nhập vào ta những hoang sơ
lạnh môi dĩ vãng ngu ngơ bẫy tình
hiện còn nửa chén lưu linh
thắm môi giọt nhớ để dành giọt thương
về thôi cánh gió tha phương
xin đừng hư-thực tắt đường chiêm bao!
VMT
Tháng Một 10th, 2012 at 7:33 Sáng
về thôi cánh gió tha phương
nghe câu này tha thiết, sao mà câu dưới anh bóp ngang nó vậy?
khi nào em có giấc mộng đẹp thì muốn đêm dài hơn
Tháng Một 10th, 2012 at 9:19 Chiều
về thôi cánh gió tha phương
nghe câu này tha thiết, sao mà câu dưới anh bóp ngang nó vậy?
khi nào em có giấc mộng đẹp thì muốn đêm dài hơn
———–
em xem lại nha Trúc. câu kế là:
xin đừng HƯ THỰC tắt đường chiêm bao!
ý là em (ai đó) muốn lối mộng (đường chiêm bao) không bị ngẻn(tắt) thì không hư mà cũng không thực. vậy thì “nó” phải là trạng thái nào đây?! em nghĩ xem nha! chúc em vui và có 1 cái Tết hoành tráng nhé! tình thân
HỎI RA MỚI BIẾT
chợt về, ngồi giữa mây thưa
hỏi ra mới biết mưa vừa qua đây
cớ chi, ta đến nơi nầy?
hỏi ra mới biết ta hoài nhớ xưa
khi về trễ hẹn cơn mưa
hỏi ra mới biết em chưa quay về
thân tặng LHT