Đình xưa xuân mới
Cuối nẻo trời mưa rơi lát đát
Ngồi trông theo những áng mây tan
Đôi con sẻ nấp trong triền ngói
Cảnh mộng mơ sương khói hiện về
Vài giọt bấc thấm môi ướt lạnh
Còn nơi đây một mái đình xưa
Tường rêu phủ cột nghiêng theo tuổi
Che chuyện tình ngày nọ dưới mưa
Vào tiếc xuân theo mùa rạ mới
Tôi đi tìm cỏ dại đơm bông
Duyên ai buộc gặp anh rồi bỗng!
Đêm trở trăng xao xuyến cõi lòng.
Anh cũng thế như dòng nước lũ
Yêu vô cùng chảy ngập đồi thôn
Nơi mình hẹn mái đình đầu xóm
Ôm chặt nhau cho những sống còn
Quên tháng năm mùa về cũng vội
Chập chờn say đã mấy xuân rồi?
Bổng ngày kia khoảng trời thay đỏ
Đình bạc rêu thơ thẩn mỗi tôi.
Anh đã quên lời thề một kiếp
Theo đường chim sắc nhạn phương xa
Tình mây cuốn cuộn làng hương mới
Gió lặng đi hiu hắt ngõ tà
Tôi đã chết trong hồn tím ngắt
Trái tim tàn rớm máu yêu anh
Mỗi xuân qua dấu mòn tìm đến
Sờ cỏ rêu đình cũ một lần
Nhộn bước đời mong quên dĩ vãng
Đỗ màn đêm tình cũ nâng niu
Mưa đâu biết những chiều xuân lạnh!
Nhớ đến anh, em nhớ thật nhiều.
Categories: Thơ đời, Thơ tình, Thơ xuân
9 Comments »
« Đêm và tôi | Home | Rồi có lúc »
Tháng Một 12th, 2012 at 6:20 Chiều
Em sửa là mái NGÓI nhé.
Chữ …BỖNG dấu ngã em à.
Tháng Một 12th, 2012 at 7:25 Chiều
dễ thương… dễ thương quá… cám ơn nhiều nhe sư huynh
Tháng Một 12th, 2012 at 6:22 Chiều
Chữ HẮT nầy không phải C đâu, chữ NGÕ là dấu ngã.
Tháng Một 12th, 2012 at 6:27 Chiều
Anh đã thấy mái đình xưa khi đọc bài thơ nầy.
Bài thơ…đẹp, bình yên và giấu một hòa niệm, một tiếc nuối
khôn nguôi. Chỉ có thi sĩ thực thụ mới viết được những bài thơ thế nầy.
Bài thơ xuyên suốt không gian và thời gian cuộc đời.
Chúc mừng bài thơ xuân rất thương nhớ quê hương và tha thiết với tình yêu thầm kín
nào đó của em.
Tháng Một 12th, 2012 at 7:22 Chiều
Cám ơn anh đã chữa lỗi chính tả cho HT …. tăngh anh hai cái …. hồng
Tháng Một 12th, 2012 at 8:56 Chiều
“Tặng anh hai…cái hồng” là gì vậy?
Sao em không xóa hai còm trên đi?
—————–
“Nhộn bước đời mong quên dĩ vãng
Đỗ màn đêm tình cũ nâng niu
Mưa đâu biết những chiều xuân lạnh!
Nhớ đến anh, em nhớ thật nhiều.”
—-
Hồi đọc cuốn Uyên ương gãy cánh của KbliGbran văn sĩ kiêm triết gia
– Anh thích nhất câu nầy: “Ngôn ngữ là phương tiện diễn tả tình cảm con người…”
Khi đọc thơ em, anh càng thấy câu đó …hiện đúng ở Lê Hoàng Trúc. Anh nhìn trong thơ và cả trong thư em gởi anh nó thể hiện một tâm hồn tình cảm và rất phụ nữ – Dù trong văn chương người ta có đẽo gọt, che giấu thế nào thì “bản chất” đó vẫn lộ ra thôi em ạ. Không có ai yêu nhau bằng…vô ngôn bao giờ và cũng không thứ ngôn ngữ CÂM cho văn chương đâu.
Cái bất hạnh lớn và thê thảm nhất và chán chường nhất đời anh là anh đang…VỚ phải một ” người gỗ” em ạ. Đọc thơ em anh cảm thấy an ủi phần nào.
Tháng Một 13th, 2012 at 7:51 Sáng
Tặng anh hai…cái hồng” là gì vậy? thì đó anh chỉnh sữa lỗi chính tả cho em, em muốn tặng anh mấy cành hồng nhưng em nghĩ lại đàn ông, người ta đâu có thích hoa nên em chỉ để chữ hồng thôi… thật ra em cũng không hiểu…. cười….hi hi
có một năm em tự sơn lại nhà để ăn tết, em đã té từ thang xuống trẹo chân . bạn em đã nói! mày đũng là phụ nữ chỉ có một việc nhỏ của đàn ông mà làm cũng không xong.
anh thấy chưa ? nhiều khi phụ nữ quá cũng không tốt đâu…. lại cười…
à hôm trước anh có biết em mất con mèo quý phải không? nó về nhà lại rồi… mừng lắm
Tháng Một 13th, 2012 at 10:53 Sáng
VÀ NHƯ THẾ
Tặng LHT.
****
Và như thế là…mình yêu rồi đấy.
Có bao giờ Chúa lại cản tình yêu?
Có bao giờ giữa hai người đã thấy
Nỗi niềm nhau không…riết lại vòng tay?
Anh vẫn biết cuộc đời không như mộng,
Nhưng tình yêu đôi lúc có ai ngờ?
Dâng hiến hết dẫu cho đời có muộn
Vẫn thỏa lòng khát vọng nhúm trong mơ.
Đâu cần thiết phải cung son điện ngọc?
Đâu kể gì lá ngọc với cành vàng?
Anh là thế – Chỉ cần tim nhau gọi
Là tìm nhau và ngã trọn vào nhau.
Rồi đến lúc hai đứa mình hội ngộ
Ta còn gì vắt trao hết cho nhau;
Hạnh phúc đó chứ còn tìm đâu nữa?
Không cho người yêu quí để cho ai?
Tình đợi đó. Hẹn em xuân nầy nhé.
Về thăm nhau cho thỏa mãn ước ao,
Cho trái tim, cho máu thịt hòa nhau
Thành một khối ái tình say đắm nhất.
Hẹn em nhé. Anh chờ nghe tiếng gọi,
Anh đợi em như én đợi xuân về
Như kẻ khát ngàn năm thèm giọt nước
Hãy gần nhau hưởng trọn cuộc đam mê.
MCS -13/01/2012
———-
Con mèo về rồi em muốn nuôi thêm không?
Coi chừng nó…gặm mất 2 cái hồng em cho anh đấy. Cười.
Người đàn ông thuần túy chỉ yêu người phụ nữ thuần túy thôi chứ không bao giờ chịu…yêu thêm một người đàn ông nữa đâu. Em hiểu ý rồi chứ? Cười.
Tháng Một 13th, 2012 at 12:36 Chiều
ôi! MCs ơi!…. MCs, anh thật là một thi sĩ đa tình khó mà diễn tả được bài thơ rất mượt mà em bỏ lên trang chính rồi để cho ai chưa có tình thì sẽ có tình, ai yêu chưa nhiều thì yêu thật nhiều.
có gì trắc trở thì hỏi tội MCs chứ HT không biết đâu nhé.