Đình xưa xuân mới
Thứ Năm, Tháng Một 12th, 2012
Cuối nẻo trời mưa rơi lát đát
Ngồi trông theo những áng mây tan
Đôi con sẻ nấp trong triền ngói
Cảnh mộng mơ sương khói hiện về
Vài giọt bấc thấm môi ướt lạnh
Còn nơi đây một mái đình xưa
Tường rêu phủ cột nghiêng theo tuổi
Che chuyện tình ngày nọ dưới mưa
Vào tiếc xuân theo mùa rạ mới
Tôi đi tìm cỏ dại đơm bông
Duyên ai buộc gặp anh rồi bỗng!
Đêm trở trăng xao xuyến cõi lòng.
Anh cũng thế như dòng nước lũ
Yêu vô cùng chảy ngập đồi thôn
Nơi mình hẹn mái đình đầu xóm
Ôm chặt nhau cho những sống còn
Quên tháng năm mùa về cũng vội
Chập chờn say đã mấy xuân rồi?
Bổng ngày kia khoảng trời thay đỏ
Đình bạc rêu thơ thẩn mỗi tôi.
Anh đã quên lời thề một kiếp
Theo đường chim sắc nhạn phương xa
Tình mây cuốn cuộn làng hương mới
Gió lặng đi hiu hắt ngõ tà
Tôi đã chết trong hồn tím ngắt
Trái tim tàn rớm máu yêu anh
Mỗi xuân qua dấu mòn tìm đến
Sờ cỏ rêu đình cũ một lần
Nhộn bước đời mong quên dĩ vãng
Đỗ màn đêm tình cũ nâng niu
Mưa đâu biết những chiều xuân lạnh!
Nhớ đến anh, em nhớ thật nhiều.