Trôi vào dĩ vãng
Thứ Tư, Tháng Một 4th, 2012Nghiêng bờ mộng bãi tình hiu hút
Ngày tháng xa mờ nhạt dấu yêu
Ơi !dã tràng ngàn năm chở cát
Xin cho ta gởi hộ bao điều
Ngày cứ hết và đêm cứ đến
Sóng sô mình, sóng vỗ gần xa
lời ai, gởi vu vơ bờ bến?
chiều cuối đông thơ thẩn mỗi ta.
mộng lạc lối mà tình vẫn nhớ
người càng xa dạ héo càng nhiều
nhạc ai ru khúc tình tan vỡ
điệu lý buồn rưng rức bởi yêu
xin được chết cho hồn loan gió
đến bên anh thỏ thẻ ngàn lời
tựa vai xanh ngã vào vùng ngực
say thật rồi! nghe tiếng “yêu em”
giọt nước mắt êm đềm rĩ rã
cõi u mê sống dậy lần mò
hồn em đây cắn đi anh nhé
ngây ngất rồi đêm lại tiếp đêm
trong điên dại lặn tìm hơi cũ
nhưng chỉ là huyền ảo tả tơi
tiếng rĩ riếc về khuya khát vọng
từng hồi vang buốt tận chân trời
biển vẫn hát vô tình suốt khiếp
em còn yêu dẫu hết ngày mai
đâu mưa cũ, về đây nắng mới?
vằng vặt trăng nghiêng bóng đọa đầy.