Lời mẹ ru
Sông thu sóng lặng, sương già buông rơi
Trông lên tím một khoảng trời
Vầng mây ngơ ngẩn. tôi thời ngẩn ngơ.
Nhìn qua xóm nhỏ lặng mờ
Nơi con lớn dậy, nương nhờ lời đưa
Con ơi! Ngủ trọn giấc trưa,
Cho vơi nắng hạ, đong vừa tuổi mây.
Con ơi! mẹ đẩy đêm ngày
Trăm hoa xây mộng kết dài chân con
Bay đi cánh bướm còn non!
Bến quê bóng mẹ, trông mòn tháng năm.
Tha phương đất khách ăn nằm
Như mây lạc gió như mầm nhớm đông
Giờ đây con đứng bến sông
Mẹ ơi! con gọi mây hồng có nghe!…
Con về ngắm lại rặng tre
Cây khô nằm đó quanh hè, mẹ đâu?
Trời cao nghe trút cơn sầu
Mưa giăng ngập lối, mắt ngâu đỏ bầm.
Hai tay chấp lạy lâm râm
Thương ôi, con nợ khóc thầm lời ru
Quanh chân nghi ngút sương mù
Cho con quỳ xuống nghìn thu tạc lời.
Categories: Thơ đời
No Comments »
« Quán đêm | Home | Sóng và cát »