Hồn Việt
vườn chuối nhà ngoại
Mưa tìm lay tán chuối già
Nắng thu đôi hạt, cảnh đà sang đông.
Trời năm ấy cỏ đồng xanh ngát!
Mấy chi em đuổi vạc mé sông,
Cha cười mây xám ngã hồng,
Mẹ gồng đôi gánh kềnh kồng theo sau.
Bèo trên nước tím rầu đôi cánh
Cá lạnh dòng nằm lặn đáy sâu
Cảnh nghèo hạnh phúc bên nhau
Bát cơm lưng bụng đĩa rau lót lòng.
Rồi con lớn theo dòng nước bạc
Mỗi một con lưu lạc một nơi
Đêm nay về gọi mẹ ơi!
Cành mai rung nhẹ như lời mẹ đưa.
Đầu bóng trăng tàu dừa trĩu xuống
Dáng cha ngồi tóc cuộn bờ mây
Rầu rầu nét nguyệt gió lay
Nhắc xuân năm cũ nhớ ngày còn thơ.
Làn khói vỡ thờ ơ bay vội
Đời mơ hồ sáng hội chiều tan
Mẹ ơi! trên cõi nước bàng,
Trầm hương con gởi muôn vàng nhớ thương.
Categories: Thơ đời
4 Comments »
« Biển và em | Home | Lại một mùa xuân »
Tháng Mười Hai 9th, 2011 at 3:15 Chiều
chời chời! sung sức dữ ha. nhiều quá biết cảm “ai” đây cà? thôi thì chúc sức khỏe nữ sĩ nha! qua thăm để còn thấy …niềm vui. hi hi
Tháng Mười Hai 9th, 2011 at 8:47 Chiều
ai nói ai đấy! bận đại hội chứ gì.
Tháng Mười Hai 10th, 2011 at 12:51 Chiều
ai đọc (nghe) thì biết ai mà hi hi! uh, bận đủ thứ: chuyện chung, chuyện nhà, chuyện văn nghệ, báo tết…
————-
anh thật là kiên cường đấy nhé!
tuổi này mà còn bon ba thấy sợ ….. nhưng có như vậy mới vui nếu chỉ ở nhà thì chán lắm phải không . bận quá thơ ca ngủ luôn. khgông thấy bóng dáng . gần đến xuân rồi anh viết thơ xuân đi…. tết nay em về VN chỉ tiếc anh ở xa đà nẵng quá….
[góp ý]| Viết bởi lê hoàng trúc | 09 Dec 2011, 21:01
—————
thơ hả em??! anh vẫn viết mà chỉ chậm chậm mà . chúc mừng tết ĐN có thêm một người về. uh! tiếc thệt phải chi…mà thôi mọi việc điều đã theo tự nhiên xa gần gì miễn là cứ còn nhớ nhau là hạnh phúc rùi mà! chúc em và gia đình vui vẻ
Tháng Mười Hai 10th, 2011 at 12:56 Chiều
Vũ Miên Thảo
GA XUÂN!
Sân ga em
Mùa xuân
Anh trễ chuyến tình yêu
Vài phút thôi đã thành người tiễn biệt
Cho dù tha thiết
Tàu đi
Trăm chiều kỷ niệm dập dồn theo
Bởi ngôn từ có chữ trái ngang
Ta về ga xuân
Lâm râm bài cứu rỗi
“Em cứ xem như là anh có lỗi”
“Để bạn tình không ray rức riêng mang”
Muộn chuyến…
Ga chiều, xuân lãng đãng
Thoảng như sương khói bóng hình xưa
Đã biết tàu xa
Chiều tắt nắng
Lòng vẫn ” trông vời áo tiểu thư” ?!
VMT
tặng LHT