Hạt bụi ban mai
Tranh vẽ họa sĩ tí hon Jusmita
Trong đêm tối ta ôm người vội vã
Mem say tình ngậm nuốt cháy thịt da
Đôi môi anh leo ướt đẫm thân ngà
Bờ trăng lặn để cho đời hoan lạc.
Gió từng cơn mang theo hồi rên rĩ
Tiếng cọ tình đập vỡ mọi âm thanh
Xin thời gian ngừng trôi phúc yên lành
Xem cát bụi nhóm nồng men trần tục.
Tình là gì ?
Làm nên ngàn điệp khúc
Yêu là gì?
Mà thế tục cứ say
Em chỉ là một hạt bụi ban mai
Nấp vào anh qua những mùa đông rét.
Categories: Thơ tình
12 Comments »
« Trái tim si tình | Home | Xa anh »
Tháng Mười Hai 15th, 2011 at 12:04 Chiều
BỤI KHÓI SƯƠNG
Cũng như em – Anh ước làm hạt bụi
Trên môi nàng cháy bỏng đốt thân ta,
Đôi môi em như núi lửa kiêu sa
Ta mê mẫn ngất ngây…men trần tục.
Cũng như em ta bâng khuâng cành trúc
Lướt nhẹ nhàng trên từng thịt da em,
Trườn khe khẽ đè tượng thần Vệ nữ
Ngấm men yêu
Hồn thoát xác say mềm.
Cũng như em, anh hóa thành hạt bụi
Rơi trên rừng nguyên thủy của giai nhân
Nét trần tục…ngàn năm thơm trần tục
Hạt bụi miệt mài trên núi tuyết ái ân.
Em yêu hỡi hãy đày ta trần tục.
Vào chính em để hạt bụi đê mê
Ngắm lõa thể hồng nhan lõa thể
Đó thiên đường
Đó khát vọng tình yêu.
MCS
15/ 12/ 2011
Tháng Mười Hai 15th, 2011 at 2:52 Chiều
hay hay lắm , cuối cùng em đã tìm được một đối thủ, em thích làm thơ xuất thần n hư vậy đọc là đáp ngay.
nào đây anh, rượu nồng ta nhấp cạn!
dòng sông thu còn mèm mại thơm nồng
đêm vẫn chảy và ngày reo dưới nắng
đợi nâng niu ve vuốt một bàn tay.
gần đi anh để hồn say một cõi
mạch nước tiên rẽ lối nước trong ngần
hỏi trời đất được bao lần như thế
tình không say vạn vật có còn không?
Tháng Mười Hai 15th, 2011 at 3:14 Chiều
TỤC CA.
Tình không say – Thôi thà làm gỗ đá
Trôi vô tình, hiu hẩm một đời không.
Yêu đi em. Anh yêu là nghiến nát
Xác thân em thành mây khói phiêu bồng.
Trúc hề. Trúc mộng, trúc mê
Sông Thu nước chảy có về cùng anh?
Vin cành trúc ngọc thanh thanh
Tim ta nghẹt thở phun thành dòng thơ.
Không say tình lạnh cóng bơ vơ!
Ta cắn thân em, cắn ngọc ngà
Ôm khối đê mê ngàn sống động
Nầy môi, nầy má…ái ân ca.
Nầy sơn, nầy thủy, nầy ta…
Nầy em cành trúc là đà trêu sương
Vòng tay…vỡ mộng nghê thường
Đâu em luân vũ gối giường cô liêu!!!
Tháng Mười Hai 15th, 2011 at 3:37 Chiều
xạt cành trúc khẽ lay chiều gió
giọt nước đêm đọng trắng cỏ đồng
mùi ái ân say nồng thấm gối
gọi tên nhau nghiệt ngã qua đông
lồng đôi tay cửa rồng ửng đỏ
bến hạ vui thuyền lướt phập phồng
từng lớp sóng xô bờ trắng xóa
phun thành dòng nhuộm cả triền sông.
Tháng Mười Hai 15th, 2011 at 3:54 Chiều
Tuyệt. Em làm sư muội Hồ Xuân Hương được rồi đó.
Tháng Mười Hai 15th, 2011 at 4:06 Chiều
không giám đâu, khi nào anh nhận được bông cỏ mây thì sẽ thấy hồ xuân hương tái thế đấy….. cười…..hay em làm đắc kỷ anh trụ vương nhé!…. haha…
Tháng Mười Hai 15th, 2011 at 4:08 Chiều
thôi em đi nấu cơm chiều đây
Tháng Mười Hai 16th, 2011 at 3:18 Sáng
VÌ TÌNH
Không điện ngọc cung vàng đâu em hỡi
Anh chẳng mơ làm bạo chúa, hôn quân.
Bớ Đắc Kỷ. Vì yêu ta phải lụy
Si mê nàng ta hóa kiếp Trụ vương.
Nhưng nói trước chỉ yêu thôi đấy nhé.
Chuyện triều đình, chính sự chẳng màng đâu.
Làm hoàng đế với riêng nàng thôi đấy
Để…độc quyền hai đứa chiếm hữu nhau.
Thân em đấy là của anh vĩnh viễn,
Còn anh đây là nô lệ cho em
Ta yêu nhau, ta say đắm triền miên
Như Trụ Vương và ái phi Đắc Kỷ
Đôi ta say một tình yêu như ý
Đôi ta mê tinh khí trút cho nhau
Đôi ta yêu trên cùng tột tình yêu
Cùng hơi thở, cùng ngất ngây em nhé.
MCS
16/ 12/ 2011
Tháng Mười Hai 16th, 2011 at 11:12 Sáng
Tìm giọt linh châu
Trong mê mẫn gậy thần khôn tay chạm
Động huyền không lấp lánh ánh hào quang
Nàng yêu nữ say mê mùi dạ lý
Trụ Vương cười úp mặt gối chuông vàng
Tình muôn thuở thần tiên hay trần thế
Nào mấy ai không rạo rực khi yêu
Dẫu có chết một lần ta ném thử
Giọt linh châu tinh khiết tạo loài người
Giữa mờ ảo đôi môi tràn nhiệt huyết
Vuốt ve đời cắn xé khúc thịt tươi
Đêm vừa cạn xác hồn nằm tơi tả
Động huyền không khép cửa nắng mai tìm.
Tháng Mười Hai 17th, 2011 at 12:50 Chiều
LỤT SÔNG THU
Anh đón đợi…”dòng sông thu” diễm tuyệt
Áp môi hôn mút giọt nước ngầm thiêng
Xoa đôi bờ bạch nguyệt bến yên nguyên
Úp mặt xuống đắm trong mơ tiền sử.
Anh chờ đợi dòng sông thu vĩnh cữu
Không bao giờ cạn kiệt mạch tình yêu
Thèm bơi hoài tắm cho mát cô liêu
Lặn tận đáy sục soi từng ngõ ngách.
Nước sông thu mút vào tê hồn phách
Rã rời thân, chếnh choáng tận thịt da
Rồi mê man nằm ngủ giữa bướm hoa
Môi còn vướng vài cọng rêu trần tục.
Từng ngón tay, từng ngón tay lửa rực
Anh nhúng vào ngâm trong nước sông thu
Quên trần gian, vùng vẫy đôi bàn tay
Dòng sông lụt trào lên dòng sữa ngọc.
MAI CHIÊU SƯƠNG
17/ 12/ 02011
Tháng Mười Hai 24th, 2011 at 6:46 Chiều
Nhứng giọt thơ tình bốc lửa quên thế gian trần tuc đang lạc vào cảnh bồng lai tuyệt thế chúc mừng hai thi nhân có dòng thơ hay.
Tháng Mười Hai 24th, 2011 at 8:57 Chiều
Chào bạn Nhat Phuong
đêm giáng sinh bạn không đi chơi lại vào mạn thật cám ơn nhé!
HoàngTrúc chúc bạn cùng toàn thể gia đình một năm mới yên lành, hạnh phúc, thuận lợi trên mọi lĩnh vực.