Điệu sương
Mặt nguyệt mây qua nhẹ
Dòng đời tựa biển sâu
Rượu tình vô sắc vị
Nốc cạn- thấm- hồn đâu.
Ngậm cười e lệ rớt
Bật khóc thế gian sầu
Phơ phất bờ tóc bạc
Đêm xuống lần tìm nhau.
Categories: Thơ tình
6 Comments »
« Chia tay anh | Home | ĐếN PHÚ NINH »
Tháng Mười Hai 2nd, 2011 at 4:28 Chiều
Trúc ngàn năm vẫn trúc
Sương muôn đời vẫn sương
Cơ duyên nẻo vô thương
Cùng xuất từ nhật nguyệt.
Trúc tươi um cành biếc
Sương lãng đãng mơ hồ
Lướt qua cành lá trúc
Rồi…ảo ảnh hư vô.
“Điệu sương” em thả xuống
Lạnh thêm ta chút tình
Tóc tơ nghe phiền muộn
Hương hồng nhan say say.
Có lẽ rồi đêm nay
Giọt sương trên cành trúc
Vô thường hề vô thường
Rúc môi tìm dấu ngực.
MCS
Tháng Mười Hai 2nd, 2011 at 6:16 Chiều
Có lẽ rồi đêm nay
Giọt sương trên cành trúc
Vô thường hề vô thường
Rúc môi tìm dấu ngực.
————————
có lẽ rồi đêm nay hề…..
giọt sương trên cành trúc hề…
vô thường vô thường hề….
rúc môi tìm dấu ngực hề….
chứ hề làm em nhớ đến điệu hò quảng đông trung quốc thời xuân thu thiết lập…. anh nhặt ở đâu mà cổ hơn em nữa đấy?…. cười
Tháng Mười Hai 2nd, 2011 at 8:50 Chiều
Bóng ngã
Gửi lưu luyến vàng thu vào tiếc nuối
Đông rồi em! Se thắt gió lùa sương
Lối trúc lá che nghiêng, tìm chút nắng
Thấy lại chiều, ai ngã bóng bâng khuâng!
NỢ…
nợ đời – nợ người – nợ duyên
vặn mình
lục thập ngũ niên chưa tròn
tứ phương – tám hướng càn khôn
khấn xin khất…nợ vẫn còn níu lưng
bao giờ về phía dững dưng
mới thôi vay-trả căn phần thế gian!
VMT
tặng HT
Tháng Mười Hai 3rd, 2011 at 8:18 Chiều
Cứ ngược lên dòng thác
Sẽ thấy được nàng thơ
Cứ đón làn mây trắng
Sẽ gặp được ước mơ.
Ta lên thâm sơn vắng
Thử chơi mấy ván cờ
Rượu dốc bầu ừng ực
Say nằm ngủ lăn quay
Bỗng đâu nhành lá…Trúc
Chớp bay qua ngang mày
Giật mình tỉnh giấc mộng
Yêu rồi…ai có hay??
Hi
Tháng Mười Hai 4th, 2011 at 5:58 Sáng
Sáng dậy qua hiên nguyệt
Trông bình minh đang về
Có vì sao còn lạc
Hình như đang ngủ mê?
Có một chàng thi sĩ
Đêm qua …nhớ một người
Con chim gì dậy sớm
Hát những lời vô tư.
Trước sân cành trúc biếc
Ươn ướt dưới sương mai
Trúc ơi. Tên mi ấy
Như trùng tên với ai?
Ta một đời lận đận
Công danh trớt hướt rồi,
Phải trúc… lòng quân tử
Hãy cùng ta vui chơi?
Đưa tay nâng cành …Trúc
Ngỡ như em đang kề
Áp môi vào chiếc lá
Tưởng…môi nàng đê mê…
Tinh mơ mà như…mộng
Trúc thương, cành trúc hề
Tại vì em là…Trúc
Cho thơ dài lê thê.
MCS
Tháng Mười Hai 5th, 2011 at 9:44 Sáng
Đôi bạn
Con hoàng oanh thỏ thẻ
Cành trúc nhún mỉm cười
Phải chăng đời như mộng
Người cảnh cùng thương yêu
Đêm nay mưa đập mạnh
Khóm trúc lạnh giữa trời
Con oanh về núp bóng
Đôi hồn ướt tả tơi
Mặt trời lên chim hót
Nắng vàng rọi sương tan
Trúc rùng mình thức giấc
Oanh sải cánh về ngàn
Dẫu đường xa vạn dặm
Mưa nắng có đổi thay
Mỗi chiều về chim đến
Ngân nga khúc nhạc say
Tôi và chim là bạn
Chia lời thơ ngậm ngùi
Ngày nhặt hoa cỏ xót
Đêm nằm chờ sao rơi
Những ngày không gặp mặt
Gió mang lá đi tìm
Rúc rích miền đồng vắng
Khóm trúc hoài tiếng chim.