ĐếN PHÚ NINH
Hồ sương tại Thái Lan
( cảm tác bài thơ đến Phú Ninh thăm nàng… của Nguyễn Thường )
Cuối xuống hôn em dừng tỉnh mộng
Tay còn sờ soạn mắt lim dim
Giường hồng chiếu gấm- người đã có…
Chẳng biết vì sao hồn mãi tìm?
Thả bước bên hồ nghe sóng vỗ
Ngỡ tình dĩ vãng tựa bờ vai
Đưa tay vịn gió tìm hương cũ
thầm gọi tên em nỗi nhớ đầy.
Nghẹn ngào hơi thở không thành tiếng
Dấu vết ngày xưa dạt chốn nào?
Đôi mắt em xanh màu lá mạ
Hiền hào trao gởi tình xôn xao.
Trời ghen đưa gió tìm lay động
Hồ mộng bên đời hóa bể sâu
Trăm ngả nước chia tình vỡ vụn
Ngàn thu nghe sóng, giấc nghiêng sầu.
Categories: Thơ tình
No Comments »
« Điệu sương | Home | Buồn »