Người ấy và tôi
Thứ Bảy, Tháng Mười Hai 17th, 2011tranh họa sĩ tí hon Jusmita
Người ấy bảo tôi kẻ lạnh lùng
Đem tình trao gởi cõi mông lung
Nhưng nào tôi có đùa trăng gió
Cứ mỗi đêm khuya gối não nùng
Người ấy hận tôi kẻ bạc tình
Yêu nhầm hoa dại chốn điêu linh
Không hay từng phút hồn tôi nát
Đâu đớn niềm riêng chỉ một mình
Cũng bởi tại tôi xáo trộn đời
Cài hoa gọi bướm nhởn nhơ chơi
Gieo thơ nhuộm phấn tìm ân ái
Rồi bỗng ra đi chẳng một lời
Bây giờ người ấy có còn mơ?
Một nàng tiên nữ sống trong thơ
Buông dài mái tóc mềm anh gối
Vội vã đam mê những đợi chờ.
Trời!
Tôi đã làm nên khúc nhạc sầu
Giết người tôi mộng chẳng gươm dao
Đốt cầu ô thước thành sa mạc
Giết cả tình tôi đến nghẹn ngào.