Cỏ thu
Mây lửng thửng trôi về nẻo gió
Người lang thang hồn cỏ đeo chân
Bông mây vướng gót phong trần
Đường về nặng trĩu đôi phần trầm tư
Lời trăng gió bao chừ dừng đấy!
Mộng lứa đôi hẹn lại kiếp sau
Bút sa những luống dạ sầu
Sử tình buổi nọ, buộc bầu cỏ thu.
Categories: Thơ tình
1 Comment »
« Tình chàng ý thiếp | Home | Vườn dâu »
Tháng Mười 23rd, 2011 at 8:15 Chiều
Đường mây
Đường mây, nẽo gió gieo tình
Bâng khuâng du tử buồn mênh mang buồn
Tháng mười chiều lặng cuối thôn
Phải chăng non bấc len hồn nhớ quê
Âm vang khúc vọng tư bề
Bước chân cơm áo…sầu tê buốt lòng
VMT