Gió tình yêu
Gió tình yêu vỗ nhẹ lên vòm me
Hàng cây nghiêng chờ đợi trời thây áo
Nếu anh qua một lần, xin dừng lại
Nhớ mùa thu – nhớ chuyện của đôi mình
Nghe quanh đây tiếng con trùng ngon giấc
Nhịp thu rơi, ru lại vạn nhịp đời
Nghe quanh đây bước chân người tất bật
Giữa thu vàng trăng lơ lửng chơi vơi
Mỗi cuộc tình- một dấu mòn dĩ vãng
Mỗi thu đi- một vết thẹo vô hình
Anh có biết những mùa thu sau nữa!
Được bao lần nhìn lại lá vàng xưa???
Categories: Thơ tình
2 Comments »
« Thu bất chợt | Home | Đông »
Tháng Chín 18th, 2011 at 11:50 Chiều
NHỚ NÀO BẰNG NHỚ CHIềU NAY!
(họa với GIÓ TÌNH YÊU)
Nắng rơi từ phía chân mây
Gió lay nắng rụng vàng bay tơ vàng
Dấu xưa hoang cỏ hàng hàng
Lấp đau mấy nỗi buồn lan man. chiều!
Hình như phía gió liu riu
Tiếng con nhạn lạc gọi liêu xiêu ngày
Qua tình
như tỉnh mùa say
Qua em
Hiu hắt nhớ đầy ngực đau
Qua đời
Nặng ngực chiêm bao
hôn mê giữa tiếng xạc xào lá bay
Nhớ nào bằng nhớ chiều nay…!
VMT 23G 18-9-2011
Tháng Chín 19th, 2011 at 12:30 Sáng
do mắt “kém thị” nên đánh sai tựa bài . xin chỉnh lại là
NHỚ NÀO BẰNG NHỚ CHIỀU NAY!
VMT xin cáo lỗi cùng Hoàng Trúc và các bạn!