Giao mùa
một khu rừng nổi tiếng tai nhật bản , vẽ đẹp tự nhiên ngày giao mùa
Hoàng Trúc và Adam tại nhật
Lạnh phương Nam thổi sầu man mác
Hoa rụng nhiều hay ít giữa đông?
Tương tư dựa ánh trăng lồng
Đêm nghe gió hát, rót lòng biển sâu.
Muôn dặm nhớ chảy vào tận đáy
Ngày xon xao nắng gọi khơi xa!
Trời chung rãi hạt nắng ngà
Tan sương đất ấm, người xa lại về.
Categories: Thơ tình
1 Comment »
« Một nửa vầng trăng | Home | Cành xoan chiều »
Tháng Mười 2nd, 2011 at 7:46 Sáng
bất ngờ em tìm được trang thơ chị, rất thú vị.
đọc bài thơ chị, nhớ lại ngày xưa ba mẹ của em cũng là giáo viên .
em ở xa quá nên không mang hoa tặng chị , thứ lỗi nhé!…em gọi chị vì em là tuổi con chuột.chúc chị sáng tác nhiều hơn bên làng thơ việt nam
———-
Phù Sa rất hân hạnh được bạn tới thăm, đọc và chia sẻ và quan tâm . Mong tình bạn thơ văn ngày càng tươi đẹp! Thân ái!
Hoa núi – hoa sông không hương sắc…
rực rỡ, ngạt ngào; vẫn thủy chung.
—–
Phu Sa xin lỗi, do sơ ý khi comm đã không xóa mặc định của nhà thơ bậc thầy (ngoài đời cũng là thầy dạy PS những năm còn học ở Trung học) nên đã xảy ra điều đáng tiếc như trên. PS mong bạn thông cảm và xóa dùm, kẻo thầy Thảo vào trang nầy, PS sẽ bị mắng một trận nên thân. Thành thật xin lỗi cùng Hoàng Trúc và mong thông cảm)