Hai mùa mưa
Hỏi anh rằng, mưa về còn nhớ đông xưa?
Nước qua tà áo, nhuộm cánh hoa đào
Anh cười, nhìn em không nói
Nghiêng mình e thẹn quay đi.
Khe khẻ đôi lời, chúng mình cùng phố em ơi!
Gió lên rồi đó, đường vắng bóng người!
Anh mời, mời em chung bước!
Mây hồng lơ lửng chiều trôi.
Xuân sang, thuyền em rẽ bến
Ngoài hiên cánh bướm giao mùa
Anh về buồn bên gác vắng
Thơ tình hờn dỗi yêu em.
Đêm nay, gặp nhau trên bến sông Hàn
Tình xưa hai đứa ngỡ ngàng
Anh cười, nhìn em không nói
Mưa tìm rãi nhẹ phố xưa.
Categories: Thơ tình
2 Comments »
« Thu ngập ngừng | Home | Thư gởi miền Trung »
Tháng Chín 26th, 2011 at 9:37 Sáng
Đông về miền Trung
Mùa đông thây áo lá thây đời
Anh hỡi, quê mình nắng có rơi!
Đà Nẵng, Quy Nhơn cùng một dãi
Trăm thương, ngàn nhớ khó nên lời.
Em có anh rồi, ta có bạn!
Xin mùa đông đến mãi đông ơi!
Hồn hoa sưởi ấm, tình bên gối
Trời đất ngoài kia bổng tuyệt vời.
Tháng Chín 26th, 2011 at 7:34 Chiều
bến chiều lá vẫn buồn rơi
thuyền ai trôi nhẹ, tình chơi vơi chờ
xon xao con nước đôi bờ
cảnh tà hiu hắc bao giờ trăng lên?…
[góp ý]| Viết bởi lê hoàng trúc | 25 Sep 2011, 23:41
———-
chiều! buồn cháy xám tà huy
không thuyền
hoa lá thầm thì bến xưa
chờ em
biết đến bao giờ
trăng chưa rạng mặt mịt mờ bên sông
Cám ơn em LHT! anh vẫn như tuần trước và chờ…chúc em và các cháu vui khỏe, học giỏi. tình thân