MỘT MÌNH TA VỚI…
Thứ Sáu, Tháng Chín 2nd, 2011thân tặng : Lê Hoàng Ttúc
Rồi cũng thu, khoe sắc hoa cười bướm
đêm trăng già, hương thu tràn khắp chốn
hồn thanh tân rạo rực đón em về
Rồi cũng thu, chiều nay mưa nuối tiếc
chuyện tình yêu dăm giọt nhớ mồ côi
sao người vẫn xa vời mưa đã hết
Thu sắp hết, trời xanh trong sắc thắm
mùa vàng mơ oanh yến chạm hồn thương
người không về nên nắng cũng dững dưng
Thu sắp hết, sao người không hội ngộ
vườn lạnh vắng, lá ru buồn với gió
chắc tại mưa nên ta cứ một mình
*Hoàng Trúc- họa (mình ta với mình)
Thu lại đến, một bờ trăng dìu dịu
Chút hương quỳnh đọng lại dưới sương khuya
Buông nhè nhẹ trên môi mèm hai đứa
Thu lại đến, giọt mưa ngâu réo rắt
Lá vàng bay mỗi chiếc đẫm lệ tình
Đôi mắt biếc gợn hồn mây nuối tiếc
Thu đã hết, trời thôi thây sắc tím
đời thênh thang một lối nhỏ em về
quên mưa nắng mặc vườn thu quạnh vắng
thu đã chết, thôi buông đùa trước gió
chiều hôm nay mưa về gõ cửa nhầm
tiếng rì rào lá rụng buổi thu xưa.
cám ơn Vũ Miên Thảo với bài thơ : Một Mình Ta Với…
Xin mời các bạn cùng họa