mãi là người đến sau
Đò chiều quạnh vắng khách sang sông
Bóng ngã hoàng hôn tím một dòng
Ai gọi tên ai qua bể gió
Tình xuân vời vợi một bên trông
Hoa đêm có chủ đành yên giấc
Người muốn hái hoa nặng trĩu lòng
Non lạnh ngàn rêu sao lặng bóng
Con đò lơ lững giữa mênh mông.
Categories: Thơ tình
No Comments »
« thêm một lần thương | Home | mộng đào hoa »