mộng đào hoa
cây đâm chồi
nụ vừa hé
cánh đào bay
người chợt khóc
gió xuân đi
quên trở lại
cảnh năm xưa
màu tóc mới
tuổi tiên đầy
đêm xuân cuối
ngậm ngùi rơi.
Categories: Thơ đời, Thơ tình
4 Comments »
« mãi là người đến sau | Home | Tống Mộng Sầu Ca »
Tháng Tám 26th, 2011 at 11:57 Chiều
cây đâm chồi
nụ vừa hé
cánh đào bay
người chợt khóc
gió xuân đi
quên trở lại
cảnh năm xưa
màu tóc mới
tuổi tiên đầy
đêm xuân cuối
ngậm ngùi rơi.
—————-
mầm vừa nẫy nụ tầm xuân
cớ sao mi ướt lệ bâng khuâng …mùa
người xa…tình sẽ về khua…
tim chung thủy sẽ dậy mùa chiêm bao
tuổi tiên – môi ngọc – má đào
ngát mùa hương mới xôn xao nắng hồng
Tháng Tám 27th, 2011 at 10:23 Chiều
CÓ – KHÔNG!?
(chia sẻ với LHT)
long đong nhớ, bồng bềnh thương
người xa- lời hứa còn vương vấn tình
và ta “mình với riêng mình”
đau câu hẹn cũ…lặng thinh xót lòng
thương bồng bềnh – nhớ long đong
có không – không có một lòng vòng yêu!?
VMT
Tháng Tám 29th, 2011 at 3:06 Chiều
Trời buông mành
Trăng bàng bạc
Đêm tỉnh lặng
tình vụt bay
Ánh sao sa
rơi lời ước
Cầu ô thước
đàn quạ kêu
Tuổi tiên về
Đêm tháng bảy
Giăng mưa ngâu.
Tháng Tám 30th, 2011 at 9:08 Sáng
trời đất! anh sống lại rồi….vui quá …vui quá …cuối cùng
đợi mãi gió xuân về
mấy nụ đào chợt nhớ
bóng quen đến vườn khuya
lắc mình rung ring nở
trăng đêm còn bở ngở
vướng trên nụ tầm xuân
vui người xưa trở lại
soi cạn chén rượu mừng.
thân tặng nguyên phan
lâu nay anh khỏe không ? vắng thơ tam kỳ buồn quá! cho em gởi lời thăm chi liễu nhé !
nếu tết nay em về được sẽ vào thăm anh chị.