chuyện chúng mình
*****
khuya vắng em về anh ở đâu?
vườn thơ hiu quạnh giấc thu sầu
hương bay lất phất tìm hơi ấm
năm ngón tay buồn đôi mắt sâu.
khuya vắng em về anh biết không?
hớn hở quà thơ gởi bạn lòng
đôi nét xuân thu nhặt phố lạ
trời thương ngàn dặm trở mênh mông.
có phải anh tìm trong quán say?
tìm men ru nhẹ gió đùa cây
rồi quên ngỏ vắng vì cao chén
cho mỗi mình ai nức nỡ dài.
nắng có màu yêu nắng thủy tinh
anh về bước nhẹ cỏ rung rinh
màu son đọng lại trên viền áo
một chút hờn ghen chuyện chúng mình.
Categories: Thơ tình
1 Comment »
« giọt nhớ qua đêm | Home | hai khoảng trời đêm »
Tháng Tám 17th, 2011 at 10:03 Chiều
HIU HẮT CUNG TRẦM
Họa vận bài Chuyện chúng mình của Hoàng Trúc
phố vắng em, ta biết tìm đâu
sương thu ướm lạnh tiếng tiêu sầu
hiu hắt cung trầm thơ thiếu ấm
vườn cũ vàng trăng thương nhớ sâu
phố xưa tìm lại…vẫn là không
rưng rức hồn thơ tan tác lòng
người theo hoa gấm về phương lạ
đêm tàn thoi thóp giữa mênh mông
rưng buồn môi chạm đắng tình. say!
đêm lùa thương nhớ xạc xào cây
ngỡ men chung tình hai đứa chén
sao lại nằm nghe tiếng thở dài?
niềm đau dằn vặt mơ thủy tinh
hiu hắt canh tàn mộng rung rinh
hương môi còn đọng mùa xiêm áo
như thể trêu ngươi chuyện chúng mình
VMT 8-2011