Thơ tình: Viết cho người tôi yêu T2
*****
biết bao giờ ta có lại chiều ấy!
cái ngây thơ và khờ dại một thời
biết bao giờ ta được nghe nhìn thấy
bóng người xưa thấp thoáng dưới mưa rơi
tuổi gày vội, ôm nỗi buồn man mác
chiều hôm qua trĩu nặng gánh suy tư
đi trong gió bổng thấy hồn lưu lạc
trông sương rơi mà dấu lệ khơi nguồn
tôi đã khóc cho cõi lòng lắng dịu
tôi đã yêu trong thương nhớ cô đơn
đôi khi viết gởi ai lời khó hiểu
bởi vì yêu nên trút nặng dỗi hờn
rồi những buổi hoàng hôn soi màu lá
thời gian trôi như gió cuộn mây bay
kỷ niệm xưa mờ dần trong nắng hạ
chỉ còn ta thơ thẩn ở nơi này.
Categories: Thơ tình
1 Comment »
« Thơ tình: Khúc hương thì | Home | Đào lạnh đông »
Tháng Bảy 18th, 2011 at 11:50 Chiều
rồi những buổi hoàng hôn soi màu lá
thời gian trôi như gió cuộn mây bay
kỷ niệm xưa mờ dần trong nắng hạ
chỉ còn ta thơ thẩn ở nơi này.
—–
Đồng cảm cùng thi sĩ xa quê.
hoàng hôn lá nhớ phơi màu nắng
héo một mùa hoa với tháng ngày
hiu hắt hồn xuân thoi thóp mộng
thêm một chiều hương sắc xót xa phai
—
chúc vui khỏe, thơ khơi mùa nhớ