Thơ tình: Thơ tình cuối mùa thu (ngày ấy)
*****
Em đi ngày ấy nắng hanh vàng
Khóm trúc sầu vương rũ chén ngang
Đàn én bay qua giục mưa đổ
Niềm riêng như báo tuổi xuân tàn.
Bao cánh thư về không đáp trả
Mấy mùa thu chết bóng lang thang
Anh ơi! đôi ngã tình dang dở!
Một kiếp hoa rơi mộng lở làng.
Categories: Thơ tình
3 Comments »
« Thơ tình: Cánh tím hoa xưa | Home | Thơ tình: Thơ tình cuối mùa đông »
Tháng Năm 21st, 2011 at 4:28 Chiều
Hong Tình
Lỡ gặp chiều qua, vạt tóc bay
Trên đường mưa trải ngất ngây say
Đêm về, chợt thấy thương đầy mộng
Sáng đến, bỗng nghe nhớ ngập mây
Lạnh lắm lòng ta, ngày chẳng gặp
Ngọt sao môi ấy, tháng không cười
Tình em ngọn Trúc trời xuân lạc
Hong lại hồn anh ngọn Trúc lay!
Trúc Thi
Minh rat nguong mo tho cua Truc, nhung ma hom nay minh chi tang Truc bai tho nho nho thuj, minh chi moi biet lam tho Duong thoi! ko biet doi tho hjhj! Chuc cuoc song va tam hon an nhien!!
Truc Thi.
Tháng Năm 21st, 2011 at 10:00 Chiều
qua một ngày
chiều chiều ra ngỏ lá thu bay
một chiếc rơi ngang vướng gót giày
vài chiếc nhẹ nhàng hôn mặt cỏ
một cành ngơ ngác lũ chim vay.
bên đời thế sự theo mưa gió
một thoáng mất còn biết đắng cay
nắng tắt hoàng hôn vùi khép lại
cửa hồng nuối tiếc tuổi xuân đầy.
cám ơn bạn đã vào thăm trang thơ. Muốn làm thơ hay, bạn nên viết nhiều hơn nữa nhé hẹn gặp lại!…
Tháng Bảy 19th, 2011 at 12:01 Sáng
GỬI CỎ
ra đường chạm lá thu rơi
chiều nghiêng giọt nắng buồn chơi vơi chiều
khẻ khàng chạm vạt cô liêu
miên man cỏ hát lời yêu thương đời.
—-