Thơ tình: Dấu hạ
Cỏ úa vương sầu ôm nỗi nhớ
Lá vàng phơ phất đợi mưa ngâu
Thuyền ai thấp thoáng qua dòng cũ
Bóng nguyệt chênh vênh mây phủ nhàu
Hồn hoang lơ lửng trông bèo nổi
Hoa tím ngày xưa dạt chốn nào
Dấu hạ về đêm mờ bóng phượng
Tiếng buồn ve vọng chẳng cùng nhau.
Categories: Thơ tình
4 Comments »
« Thơ tình: Tham | Home | Thơ tình: Ngàn năm vẫn đợi »
Tháng Năm 15th, 2011 at 11:16 Chiều
Thuyền trăng chênh chếch đầu non
Hạ về nhắc lại dấu son thưở nào
Bờ tre xõa tóc cầu ao
Lũ chim chiền chiện lội vào lội ra
Mẹ gầy gom gió bờ xa
Đem về thả nhẹ cho ta giấc nồng
………………………………………………..
Thương người xa xứ buồn trông
Màu hoa tim tím lục bình trên sông
Tháng Năm 16th, 2011 at 7:58 Chiều
bài này hay quá nhưng mà cho Trúc nợ, lúc này công việc nhiều . Anh khỏe không? hỡi Nguyên phan!…cừơi…
Tháng Năm 16th, 2011 at 3:42 Chiều
Dấu Hạ
Cái nắng chông chênh ngày chớm hạ
Gợi ta về kí ức xa xưa
Ngày ấy em đi chiều đổi gió
Cánh mai rơi rụng gót xuân đùa .
Với Hoàng Trúc
Tháng Năm 16th, 2011 at 4:00 Chiều
Dấu hạ
Ngày xưa em nói yêu màu tím
Anh vẫn cười đùa tím ngẫn ngơ
Dỗi hờn em chợt nghĩ vu vơ
Khóe mắt long lanh từng ngấn lệ
Ngày xưa em chỉ yêu màu tím
Nên bóng chiều về tím xuyến xao
Địa đầu anh gối bóng trăng sao
Nghe giấc tao phùng dâng nỗi nhớ ..
Nét chữ thân thương màu tím nhạt
Tím hoa cà tím cả trời mơ
Theo anh vào lối mộng hồn thơ
Có ánh châu soi miền dấu ái
Rồi thời gian cứ trôi nhè nhẹ
Theo bước ngọc ngà năm tháng qua
Núi rừng in gót giấc mơ hoa
Khi nắng hạ chia đôi miền nhung nhớ .