Archive for Tháng Năm, 2011
Thơ tình: Thơ tình cuối mùa thu (ngày ấy)
Thứ Tư, Tháng Năm 18th, 2011
*****
Em đi ngày ấy nắng hanh vàng
Khóm trúc sầu vương rũ chén ngang
Đàn én bay qua giục mưa đổ
Niềm riêng như báo tuổi xuân tàn.
Bao cánh thư về không đáp trả
Mấy mùa thu chết bóng lang thang
Anh ơi! đôi ngã tình dang dở!
Một kiếp hoa rơi mộng lở làng.
Thơ tình: Cánh tím hoa xưa
Thứ Tư, Tháng Năm 18th, 2011Thơ tình: Ngàn năm vẫn đợi
Thứ Ba, Tháng Năm 17th, 2011Thơ tình: Dấu hạ
Chủ Nhật, Tháng Năm 15th, 2011Cỏ úa vương sầu ôm nỗi nhớ
Lá vàng phơ phất đợi mưa ngâu
Thuyền ai thấp thoáng qua dòng cũ
Bóng nguyệt chênh vênh mây phủ nhàu
Hồn hoang lơ lửng trông bèo nổi
Hoa tím ngày xưa dạt chốn nào
Dấu hạ về đêm mờ bóng phượng
Tiếng buồn ve vọng chẳng cùng nhau.
Thơ tình: Tham
Thứ Năm, Tháng Năm 12th, 2011
*****
Thương một người lại nhớ một người
Đêm nhìn sao rụng lòng chơi vơi
Cõi mơ tôi cắt làm hai nửa
Một nửa cho trăng nửa tặng đời
Tham lam như thế còn chưa đủ
Thơ thẩn hồn hoang lạc đất trời
Mây gió xô nhau bờ tim loạn
Chiều nay rạo rực tiếng hoa rơi.
Thơ tình:
Thứ Tư, Tháng Năm 11th, 2011
con cò lặn lội bờ sông
thương con, nhớ vợ nên lòng non nao
nhà cò, nhà quạ cạnh nhau
cò bay nhầm tổ sáng sau mới về.
Thơ tình: Tiếng chim xưa
Thứ Tư, Tháng Năm 11th, 2011*****
vườn tôi nào có hơn anh
quanh năm trúc rợp bóng cành phất phơ
muôn chim kéo đến ẩn nhờ
nhưng lòng trống trãi ngóng chờ tiếng xưa
*con chim chờ không đến, con chim không chờ luôn luôn đến,đời khó mà như ý muốn.
Thơ tình: Tạo hóa trớ trêu
Thứ Ba, Tháng Năm 3rd, 2011
*****
Ta chợt mộng ôm nàng trong tha thiết
Dáng yêu kiều nhẹ lướt dưới ngàn sao
Ta chợt nghe nỗi lòng đau khôn xiết
Buông vòng tay em nhẹ bước qua cầu.
Mộng vỡ rồi linh hồn bay lơ lửng
Biết tìm đâu hơi thở ấm mùa thu?
Thôi lặng lẻ đi về căn gác nhỏ
Nhận bao đêm kiếp sống một nghiệp tù.
Ôi tạo hóa sao người không cân nhắc
Có ta rồi, sao có cả trăng sao?
Để hôm nay lệ rơi mờ khóe mắt
Gió về đâu xin gởi những giọt sầu???
Thơ tình: Vành trăng cô đơn
Thứ Ba, Tháng Năm 3rd, 2011ai bảo,ông trăng nằm lạnh lẻo?
cho tình cõi thiếp đứng bơ vơ
thế gian xa quá người trên ấy
chỉ biết đêm đêm mãi đợi chờ.
vắng bạn ôm sầu hư giấc ngủ
ngày tàn giấy bút viết thành thơ
năm xưa, nhớ cảnh trăng theo gió
nên mãi lang thang đến tận giờ