Thơ tình: Bản tình cuối
cơn gió bay qua gởi lại lời thì thầm
còn chi em ơi, một giấc mộng tàn phai!
trời mưa đêm qua trôi đi ngàn dấu lệ
lời cuối cho em tạm biệt cuộc tình này.
mong manh đời như bóng nắng rọi ban mai
rồi rụng xuống bên hồn người yêu điên dại
ôi, ta mất nhau trong chiều thu êm ái!
còn lại trên môi giọt đắng nhẹ nhàng rơi.
xa nhau rồi, xa nhau mãi mãi em ơi!
muộn màng quá ôm trái sầu trong nức nỡ
có lẻ chẳng bao giờ mùa thu sực nhớ
bởi con tim đâu còn chỗ lá vàng rơi.
Categories: Thơ tình
2 Comments »
« Thơ đời: Cát thu | Home | Thơ tình: Nếu biết trước »
Tháng Năm 16th, 2011 at 3:53 Chiều
Chơi vơi
Khi nắng hạ chênh vênh giọt nhớ
Nửa xuân thì mộng đã phai phôi
Người về nhặt lá vàng rơi
Tìm trong kí ức xa xôi một đời
Xưa ai đó bao lời ước hẹn
Dưới vầng trăng thề nguyện nên đôi
Chuyện tình tựa áng mây trôi
Mây bay bay mãi ta hoài ngàn năm .
Tháng Năm 29th, 2016 at 12:12 Sáng
Your article was exelelcnt and erudite.