Thơ tình: Mảnh trăng sầu
Ai ơi! Cho mượn vầng trăng vỡ?…
Một mảnh con con giấu chuyện đời
Giấu cả chiều thu mình nức nỡ
Còn đây giọt lệ đêm qua rơi.
Thu có bao giờ nhặt lá úa?…
Bỏ quên mưa xuống giẫm tơi bời
Đêm nay gôm hết tàn tro cũ
Cơn bão lui dần giọt đắng vơi.
Categories: Thơ tình, Thơ vui
No Comments »
« Thơ tình: Trái tim không hồn | Home | Thơ tình: Trở về Sơn Trà »