Vọng sầu ca
Gió ơi! đừng thổi giọt châu sa,
E bụi vô tình khó hiểu ta
Thế cuộc bên đời còn rối rắm
Đường trần cay đắng lắm phong ba.
Mộng hồ chưa tỉnh trời thây tím
Thức giấc bình minh chốc ngã già
Bổng thấy xuân về tình chan chứa
Đời người sầu hận một bài ca.
Categories: Chưa được phân loại
4 Comments »
« Chiếc lá mong manh | Home | Thơ tình: Mưa hoang »
Tháng Hai 14th, 2011 at 1:28 Sáng
Ngửa mặt nhìn trời giọt lệ sa
Gió tung râu bạc tuổi xế tà
Trên chiếc thuyền câu quên thế sự
Mộng đời xin hẹn kiếp lai sinh.
Tháng Hai 14th, 2011 at 9:53 Sáng
v ề đâu
về đâu
Về đâu ơi hởi !…kiếp lai sinh?
Đất rộng ,trời cao vạn nẻo tình
Mây gió đâu ngừng khua trăng vỡ
Mộng hồ thôi hẹn buổi bình minh.
_rất vui khi thấy Anh vào thăm Trúc. Đầunăm hai vợ chồng có gì vui chưa? hy vọng chị Liễu có thời gian làm thơ cho Trúc nhé
Trúc chúc hai người luôn đẹp đôi cùng vạn sự như ý.nhớ họa thơ với Trúc đấy nhé!
Tháng Hai 24th, 2011 at 1:01 Chiều
Em ơi ! đừng đợi bình minh đến
Đêm nay yến tiệc sẵn trên trời
Em hãy cùng ta mau dạo khúc
Hòa điệu Nghê thường ta cứ say.
Tháng Hai 24th, 2011 at 1:05 Chiều
Cảm ơn lời chúc của Trúc. Cho mình gởi lời thăm đến ông xã của Trúc và các cháu.