Tiếng mưa ngâu

Posted by Hoàng Trúc on Tháng Hai 22, 2011

Mưa rơi nhè nhẹ giọt mưa ngâu

Ngửa mặt trông trời mây kết nhau

Thấm ướt vai khô bờ mắt cạn

Nghe mưa nhắc lại buổi ban đầu.

Ta gặp em vào trời tháng sáu

Tựa song đào quạnh vắng hơi sương

Bóng ai qua nắng ngã sang vườn

Ta bước theo như hồn gió lạc

Ôi tóc mây khơi dòng suối mát

Dáng thiên thần nhẹ lướt muôn hoa

Lũ chim sâu ríu rít chan hòa

Chiếc lá reo vui tình hạ trắng.

Đẹp làm sao giọt mưa trong nắng

Em mỉm cười, tôi bước lặng yên

Tình đến mang mang ý dạy phiền

Trong yêu đương có vị nồng cay đắng

Tôi đâu biết một ngày không nắng

Sắc bướm hồng thầm lặng lánh đi

Vườn thảo buồn sương rụng lâm ly

Đầu mùa thu lá vàng rơi ngơ ngát

Sợi tóc xưa vương tàn trúc bạc

Bờ hôn nào khép nửa vầng trăng

Câu yêu thương ấp ủ bao lần

Mấy giọt mưa thầm thì chuyện ấy.

Last modified on Tháng Mười Một 29, 2011

Categories: Chưa được phân loại
4 Comments »

« | Home | »

4 Responses to “Tiếng mưa ngâu”

  1. Nguyên Phan Says:

    “Tháng sáu trời mưa trời mưa không dứt
    Trời không mưa anh cố lạy trời mưa …”
    Bởi trong mưa thỏ thẻ tiếng người xưa
    Ồ ! đẹp quá sợi tơ trời mùa hạ
    Đôi chúng ta hai người xa lạ
    Mà nhớ thương -ngây ngất hương nồng
    Mỗi đêm rằm trăng rụng xuống sông
    Em múc đổ để nỗi buồn man mác
    Có phải em hay là người khác
    Bước qua sông chẳng ngoái lại nhìn
    Biết bao lần tháng sáu anh xin
    Trời cứ thả tơ trời đừng dứt

  2. Hoàng Trúc Says:

    chầm chậm em qua lòng tràn lo sợ
    Trước cửa người xưa quét phủ son vàng
    Cây bưởi, cây bàng tắm nắng cao sang
    Và xa lạ đến lạnh lùng hơi thở
    Vườn nhà ai trăm hoa cùng rực rở
    Anh quên lời trăng rụng dòng sông xưa
    Em đưa tay đập vỡ mảnh trăng vừa…
    Vừa rơi xuống trên dòng sông năm cũ
    Nước tung lên ngàn giọt tình ấp ủ
    Rồi nhẹ nhàng nức nỡ rơi rơi.

  3. Nguyên Phan Says:

    Em vừa đập vỡ mảnh trăng trôi
    Chú Cuội ngồi trông đắng bờ môi
    Gió thổi qua song lòng nghe lạnh
    Giá rét đâu về giữa tháng ba

  4. Hoàng Trúc Says:

    Yêu một phút nhận cơn đau ngàn kiếp
    Bởi vô tình trời làm gió đi hoang
    Trăng vỡ rồi một mảnh đó trăng trôi
    Đưa tay với trăng xa dần cùng sóng
    Em đứng đây bờ môi còn hơi nóng
    Gió lào xào tiếc nuối dấu hôn đêm
    Một bóng hồng trinh trắng thả êm đềm
    Gieo trên sóng lặng tìm miền trăng vỡ.

Leave a Reply