Bóng mẹ ngày cuối năm
******
Ta mỉm cười khi bình minh thức giấc
Màu ban mai trong ấy có mẹ yêu
Tia nắng hồng lấp lánh đến yêu kiều
Nhè nhẹ ôm bờ vai con bé bỏng.
Trên sân nhà in đậm hai chiếc bóng
Núi tay nhau trong khắc khoải đợi chờ
Con dang tay múa mấy điệu vu vơ
Cho hai bóng chập chờn chung bước nhảy.
Mẹ vừa đến, con thấy mẹ rồi đấy!
Giọt sương rơi hay lệ mẹ mùa xuân
Trông cánh đào vừa hè nở lưng tưng
Chúng gật chào ngày mẹ con gặp gỡ.
Ôm lấy bóng con ngập tràn thương nhớ
Nơi thiên đàng mẹ có khỏe vui không?
Cõi trần gian con vẫn sống với lòng
Điều mẹ dạy luôn tạc lời ghi dạ.
Chín xuân qua không mẹ vườn xuân giá
Mỗi một năm con chỉ đợi hôm nay
Ngày thiên đàng mở cửa thả hương bay
Cho con gởi những mộng mơ cùng mẹ.
Mẹ ơi!.. mẹ !…đừng vội đi mẹ nhé,
Hoàng hôn kia còn ở tận nơi xa
Một ngày thôi ngày của mẹ con ta
Xuân năm sau con vẫn chờ mẹ nhé.
Mười giờ sáng ngày 30 tết năm 2001 tôi tiễn mẹ lần cuối vào cơn mộng ngàn thu và cũng từ đấy mỗi khi tôi gọi hai tiếng mẹ ơi! mẹ ơi! nhưng không nghe tiếng mẹ vọng lại
Categories: Thơ đời, Thơ xuân
No Comments »
« Thơ tình: Bể tím | Home | Vọng mẹ lời xuân »