Thơ tình: Vọng trăng
Giữa thu nắng nhạt lá rụng dần
Nửa khoảng trời trên mây tím giăng
Khép mắt hồn thu xưa trở lại
Ngày về non dạ nhớ người trăng.
Canh tàn đêm cạn trăng chưa đến
Một cõi mơ màng khúc tiêu ngân
Bóng lá rơi theo làn gió nhẹ
Thầm thì hỏi khẻ em về chăng?…
Categories: Thơ đời, Thơ tình
No Comments »
« Thơ tình: Chuyện ba người | Home | Thơ tình: Mùi thạch thảo »