Buồn xuân
Lộ hẹp xa dần sông vắng đâu
Sắc liểu phai màu hoa rủ cánh
Người về sông núi đã quên nhau.
Mưa xuân rơi nhẹ hồn xuân vỡ
Vành nguyệt treo nghiêng nhạt nhẻo màu
Ngỏ trúc ai buồn nghe lá rụng
Đường xưa bến nọ có còn đâu?…
- Chiều buồn, xuân 2011
Dĩ vãng xót xa dĩ vãng buồn
Mưa xuân rơi nhẹ chiếc lá run
Lập đông se lạnh hay lòng lạnh
Mây xám mơ màng mưa vẫn tuôn.
Dĩ vãng xót xa dĩ vãng mờ
Ta về gom lại những ngày thơ
Đường xưa ta ghé bờ trăng xuống
Lạc bước vườn đào hồn ngẩn ngơ.
Categories: Thơ xuân
No Comments »
« Thơ tình: Mùi thạch thảo | Home | Nhịp xuân »