Thơ tình: Bể tím
Sương thu lành lạnh ánh trăng mờ
Bóng nhạn bên trời đứng chơ vơ
Lấp kín tương tư tràn cõi nhớ
Dâng đầy hư ảo những đêm chờ.
Vườn trăng theo gió thay màu áo
Hương sắc theo mùa cũng đổi thay
Xơ xác hoa duyên sầu cánh bạc
Buồn mưa tuyết lạnh phủ xuống dày
Anh đã quên rồi cô bé xưa
Mắt huyền đen lánh mũi dọc dừa
Anh khen em đẹp em duyên dáng
Lời cũ bay cùng theo gió mưa.
Em tưởng rằng anh vẫn mãi yêu
Ngày kia bóng gió đổ cánh diều
Anh đeo chân gió rồi tan biến
Bỏ lại bên em một buổi chiều.
Categories: Thơ tình
No Comments »
« Xuân này vắng con | Home | Bóng mẹ ngày cuối năm »