Xin một lần nhìn xuống
*****
Em nằm đấy một mảnh đời nho nhỏ,
Nơi phồn hoa đông đúc lắm người qua.
Chén cơm rau lưng vành còn nguyên đó
Tôi nhẹ tay bỏ những nén bạc còn.
Em vẫn ngũ trong cơn say của gió
Giọt lệ tràn khô đọng trên má em
Mảnh áo xám đeo muôn ngàn hạt bụi
Che lấy thân dìu hơi thở vào đời.
Em sẽ lớn và đi về đâu vậy?
Một làn mây hay bóng nắng chợt lên
Nơi sa mạc hay rừng xanh lắm cỏ
Cuộn phim chiều buốt cả trái tim mềm.
Hỡi những trời chim giàu lời ca hót!
Xin thả cho em một khúc nhạc xanh tươi!
Tặng cho em một tiếng nói, nụ cười
Tôi cúi đầu trăm ngàn lần cảm tạ.
Categories: Thơ đời
No Comments »
« Thơ tình: Tơ hồng | Home | Thơ tình: Môi đắng »