Thơ tình: Vườn trinh nữ
Đêm nằm nghe lá rụng sang canh
Lầu vọng song thưa gió lọt mành
Mắt phượng đăm chiêu lùa lối vắng
Hồn hoa tỉnh mịch dưới trăng thanh.
Anh đi bỏ lại vườn trinh nữ
Nắng lại bay về vàng lá xanh
Tóc liễu bạc màu sương phủ trắng
Giọt sầu nhè nhẹ rớt mong manh.
Categories: Thơ tình
No Comments »
« Dáng xuân xưa | Home | Thơ tình: Lệ khô »