Vườn số phận
*****
Kiếp nghèo sao mãi bám theo tôi
Buôn tới, buôn lui đứng lại ngồi
Quần vá, áo chầm luôn trống gió
Bạn thưa, tình nhạt có riêng tôi.
Khom vai gánh chiếu ngày hai chở
Miệng hét môi ngua, đẹp mấy lời
Ai bán, tôi mua vườn số phận?
Năm canh đổi lấy dệt mộng đời.
Categories: Thơ đời
No Comments »
« Vua ăn mày | Home | Lời gió »